Sợ chết hay nói đúng hơn là sợ vô ngã. Điều mà chúng ta yêu quý nhất chính là cảm giác được tồn tại dưới một cái ta, một cái ngã. Ngay cả khi có vẻ như ta dường như yêu quý một người nào đó khác hơn chính bản thân mình (cha, mẹ, conContinue reading “Sợ chết”
Category Archives: BLOG
Viết tản mạn trên con đường Đạo Bất Nhị
Dịch: Thức tỉnh vs. Nghệ thuật sống
Đoạn dưới đây được trích và dịch lại từ cuốn sách “Advaitaholics Anonymous: Sobering Insights for Spritual Addicts” của tác giả Shiv Sengupta. “Hỏi: Mối tương quan giữa thức tỉnh và sống một cuộc sống tốt đẹp là gì? Bởi vì rất nhiều người được cho là “những bậc thầy giác ngộ” lại trở thànhContinue reading “Dịch: Thức tỉnh vs. Nghệ thuật sống”
Dịch: Những bức thư của Julie #9 (Kết)
Cái con người mà tôi từng là nay đã biến mất. Tôi thậm chí còn không thể hiểu được sao tôi lại từng là con người đó. Con người trong quá khứ đó hoàn toàn phi lý đối với tôi hiện tại. Sao tôi lại có thể u mê tới mức đó? Hôn mê quáContinue reading “Dịch: Những bức thư của Julie #9 (Kết)”
Dịch: Những bức thư của Julie #8
Tôi đã không còn giao thẩm quyền của mình cho người khác. Tôi không hoãn lại hay từ bỏ. Hiện tại tự bản thân tôi đã thấy rõ và tôi thấy rằng không hề có thứ gì ổn. Nó chính xác là đối lập ngược lại với ổn. Có thứ gì có thể ổn nếuContinue reading “Dịch: Những bức thư của Julie #8”
Dịch: Những bức thư của Julie #7
Tôi đã mua bản sao của kịch bản phim The Mahabharata sản xuất bởi Jean-Claude Carrière và Peter Brook. Tôi rất thích đọc nó. Tôi đã phá hỏng cuốn sách bởi đầy các nếp gấp đánh dấu và ghi chú viết tay. Trong phần Gita, Krishna nói với Arjuna rằng anh ta phải đứng lên,Continue reading “Dịch: Những bức thư của Julie #7”
Dịch: Những bức thư của Julie #6
Jed, cái mà anh gọi là Bước Đầu Tiên, sự suy sụp mà tôi đã chịu đựng qua tại nhà anh, hoàn toàn không hề vô hại giống như một bước chân chút nào. Nó là một vụ nổ hạt nhân tàn sát cái ngã – một ngày Tận Thế cá nhân. Tôi ví nóContinue reading “Dịch: Những bức thư của Julie #6”
Dịch: Những bức thư của Julie #5
Tuyệt! Căn gác xép khốn kiếp của tôi đã bị quỷ ám rồi! Tâm trí của tôi đã bị quỷ ám, những suy nghĩ của tôi đã bị quỷ ám! Tôi bị ám; bị nhập, bị quấy bởi những con quỷ! Mẹ tôi đang ở đây! Những đứa con chưa được sinh ra của tôiContinue reading “Dịch: Những bức thư của Julie #5”
Dịch: Những bức thư của Julie #4
Tôi rất sợ hãi vào những lúc tôi gần như bị đóng băng, đóng băng với sự sợ hãi, phát bệnh với sự sợ hãi theo đúng nghĩa đen. Còn có thứ gì khác ở trên này không? Ngay cả không khí cũng có vẻ quá nặng nề để chuyển động. Có những phần trongContinue reading “Dịch: Những bức thư của Julie #4”
Dịch: Những bức thư của Julie #3
Tôi bắt đầu thấy rằng nó không phải là cái này hay cái nọ. Nếu bạn tham gia vào một thứ gì đó – một vấn đề hay một cuộc tranh luận – bạn lựa chọn phe nào cũng không quan trọng – nếu bạn chọn một phe thì bạn đã thua rồi; nó đãContinue reading “Dịch: Những bức thư của Julie #3”
Dịch: Những bức thư của Julie #2
Có một khối hoặc một thùng chứa to lớn khổng lồ quái dị – tôi thậm chí còn không thể thấy rõ nó lớn tới mức nào – nó có vẻ như là Kitô giáo, hoặc là tôn giáo, nhưng thực tế không phải vậy. Ở đây không có thứ gì được dán nhãn, khôngContinue reading “Dịch: Những bức thư của Julie #2”
Dịch: Những bức thư của Julie #1
Trong cuốn sách Spritual Enlightenment: The Damnedest Thing của Jed McKenna đã được dịch trên và đăng tải trên trang này, tác giả đã đưa ra một kỹ thuật mà ông sử dụng nó để thức tỉnh gọi là Spiritual Autolysis. Trong cuốn sách, Julie là một cô gái trẻ tuổi, xinh đẹp, có họcContinue reading “Dịch: Những bức thư của Julie #1”
Đâu cần quá bận tâm tới giấc mơ
Một số người hỏi tôi: ‘Tại sao người này lại nói như này?’ ‘Tại sao người kia lại có khả năng kia?’ ‘Tại sao có chuyện lạ nào đó ở đâu đó lại xảy ra?’ ‘Tại sao lại có bất công, khổ đâu ở nơi này hay nơi khác?’,… Tất nhiên trong giấc mơ cuộcContinue reading “Đâu cần quá bận tâm tới giấc mơ”
Ngắm nhìn và ngưỡng mộ
Khi còn nhỏ tôi vẫn thường ngắm nhìn những đám mây trên bầu trời, cảm thấy chúng thật đẹp và vĩ đại, thật ngưỡng mộ chúng vì có thể bay thỏa thích cùng gió, có thể đến và đi không cần lo âu điều gì. Đôi lúc mây hình thành những hình thù thú vị,Continue reading “Ngắm nhìn và ngưỡng mộ”
Làm thầy và viết?
Chúng ta có thể đọc được vô số các bài viết từ những người được coi là thầy, hay những người chỉ dẫn tâm linh tràn lan trên các mạng xã hội hiện nay. Một số người trong họ là có tri thức thực sự và hứng thú truyền dạy, một số người copy lạiContinue reading “Làm thầy và viết?”
Đạo sinh Nhất
Trong Đạo Đức Kinh của Lão Tử có một câu rất nổi tiếng về là: “Đạo sinh nhất, Nhất sinh nhị, Nhị sinh tam, tam sinh vạn vật. Trong vạn vật không có vật nào không cõng Âm và ôm Dương. Ở giữa là nguyên khí dung hòa.” (Chương 42). Câu này dường như môContinue reading “Đạo sinh Nhất”
Ấn tượng về A course in Miracles
A course in Miracles là cuốn sách có nhiều giá trị tuy việc trình bày ý tưởng có hơi rườm rà. Nhiều năm trước đọc nó, tôi ấn tượng nhất với câu: “Nothing real can be threatened. Nothing unreal exists. Herein lies the peace of God.” Tạm dịch: Cái Thực thì không thể bị đeContinue reading “Ấn tượng về A course in Miracles”
Đặt đúng câu hỏi
Thay vì hỏi sau khi chết ta sẽ đi về đâu, hãy đặt câu hỏi Ta đã từng ở đâu, Ta đã là cái gì trước khi được sinh ra. Trong cuộc sống, có những điều xảy ra theo ý ta muốn, có điều không theo ý muốn. Thay vì hỏi tại sao điều nàyContinue reading “Đặt đúng câu hỏi”
Đi tìm cái vẫn luôn ở với Ta
Một câu chuyện vui đời thường. Ngày nọ, khi tôi đang chơi đùa với con gái 2 tuổi của mình ở trong phòng, tôi bỗng ngửi thấy mùi nước tiểu. Tôi nhận ra rằng nó đã tè dầm ra đâu đó. Có thể vì nó tè rất ít nên không nhìn thấy rõ. Vì thếContinue reading “Đi tìm cái vẫn luôn ở với Ta”
Đói thì ăn, Mệt thì ngủ
Có một câu chuyện vui như sau: Ba vị học trò tu đạo nọ có một dịp gặp gỡ làm quen nhau và bắt đầu kể về sư phụ của mình. Người thứ nhất kể: “Sư phụ của tôi có công phu tu hành vô cùng diệu kỳ, ông có thể nhịn ăn tới mộtContinue reading “Đói thì ăn, Mệt thì ngủ”
Trí Tưởng Tượng
Liệu Chúa có phải là thứ nằm trong trí tưởng tượng của chúng ta? Hay chúng ta là thứ nằm trong trí tưởng tượng của Chúa? Hay có thể cả chúng ta và Chúa đều là thứ nằm trong cái gọi là Trí Tưởng Tượng?