Một trong những thử thách khó khăn nhất với con người là việc trở nên tĩnh lặng với sự hiện hữu của chính bản thân mình. Cuộc sống này của bạn bỗng bất chợt bắt đầu với sự ý thức về sự tồn tại của bạn. Cái ý thức này giống như một vết cắn của một con rết. Nó luôn đau nhức nhối khiến bạn một là phải chấp nhận nó, hai là phải làm gì đó để tạm thời quên đi. Đó là lý do ta không thể ngồi yên một chỗ mà không làm gì, ta liên tục tìm kiếm thứ gì đó để làm, hoặc để giải trí. Người có thể duy trì trạng thái tĩnh tại trong một thời gian dài mà không có hoạt động thể chất hay tinh thần nào chỉ có thể là kẻ tâm thần hoặc bậc Thánh nhân.
Một số có thể nói họ có thể làm được điều đó trong thiền định. Tuy nhiên họ chưa thực sự hiểu được thiền thực sự có ý nghĩa là gì. Thiền định thực sự không phải là một hoạt động của tinh thần mà ta thực hiện. Chúng ta thường cố gắng ngồi đó tập trung tâm trí, có thể là hướng vào một đối tượng nào đó như thần phật hay một câu thần chú, hay hơi thở, hoặc hình dung ra những linh ảnh khác nhau. Đó là những hoạt động của tâm trí và nó sẽ khiến bạn nhanh chóng trở nên mệt mỏi như bất cứ hoạt động nào khác. Khi tâm trí trở nên mệt mỏi, ta sẽ dễ dàng đi vào giấc ngủ. Những pháp tu tập này sẽ hữu ích với người mới, tuy nhiên nếu bạn muốn tiến xa hơn nữa bạn sẽ dần dần từ bỏ chúng. Hãy để ý rằng khi bạn tập thiền, bạn luôn trông chờ, mong đợi một điều gì đó xảy đến, bạn mong muốn một sự thay đổi. Nói cách khác là bạn muốn trở thành một thứ gì đó khác hơn hiện tại. Bạn không hề thoải mái với sự tồn tại hiện tại của bạn. Thiền định thực sự phải là chân tánh của bạn, tức là nó không phải hành động của bạn, nó là trạng thái tự nhiên của bạn, không cần thay đổi gì, vì thế nó không tốn sức. Người ta nói rằng những Thánh nhân chứng ngộ luôn ở trạng thái nhập định dù cơ thể liên tục hành động sinh hoạt như bình thường.
Bạn phải học cách trở quy hàng trước ý thức về sự hiện hữu, sự tồn tại của bạn. Hãy để để cái ý thức này nuốt trọn bạn, hãy để bản thân mình tan vào trong cái ý thức này. Hãy luôn luôn ý thức về sự hiện hữu của bản thể mình. Khi nào bạn hoàn toàn thoải mái với cái ý thức, cái sự hiện hữu của mình, nó sẽ hé lộ bí mật về chân tánh của bạn. Đừng coi nhẹ cái ý thức này bởi nó là khởi nguồn cho toàn bộ thế giới. Hãy nhớ rằng bạn luôn có ý thức về sự tồn tại của mình trước khi có ý thức về sự tồn tại của thế giới. Mỗi sáng thức dậy, điều đầu tiên bạn ý thức được sự tồn tại của mình, sau đó mới ý thức đến thế giới. Khi bạn không có ý thức về sự tồn tại của mình thì thế giới cũng không tồn tại. Nếu bạn thấu hiểu được sự tồn tại của bạn thì bạn cũng thông triệt sự tồn tại của toàn bộ vũ trụ.