37. Tại sao không?

Giác ngộ tâm linh ngồi ngay cạnh một hộp sữa giấy trống rỗngtrên một khay đựng đồ ăn trưa màu cam tại một căng tin trường học.Nó nằm ở trên đống cỏ trên một con mương bên cạnh một cái mũ rỉ sét.Nó nằm ở trên khuy áo cổ tay trái của một chiếc sơContinue reading “37. Tại sao không?”

36. Tôi không ăn nhãn cầu con người.

Hãy chết khi bạn còn sốngvà hãy trở nên chết tuyệt đối. Sau đó làm bất cứ điều gì bạn muốn:tất cả đều tốt. -Bunan- Tôi pha cà phê. Chúng tôi chuẩn bị một cái khay đựng cốc, kem và đường và một vài thứ đồ ngọt khác và mang trở lại ghế sofa ởContinue reading “36. Tôi không ăn nhãn cầu con người.”

35. Trong Phòng Bệnh của những Tâm Trí hoang tưởng.

Giường bên giường, đứa trẻ này tới đứa trẻ khác.Một số bình tĩnh, một số giãy giũa.Một số cười, một số than khóc.Gọi mẹ.Gọi Thượng Đế. Một đứa ngồi dậy, mở mắt, hỏi.Tôi đi tới chỗ nó, ngồi xuống, trả lời.Nó gật đầu, nằm lại xuống, lại biến mất. Tôi đã từng ở trên giườngContinue reading “35. Trong Phòng Bệnh của những Tâm Trí hoang tưởng.”

34. Mục đích của chuyến đi chính là chuyến đi.

Nhà kho của ta đã cháy hết sạch không còn gì,Giờ ta có thể nhìn thấy mặt trăng. – Đạo gia nói – Tôi đã có giao “bài tập” tiếp theo cho Jolene. Nó là một bài đơn giản. “Lần tiếp theo chúng tôi nói chuyện,” tôi đã bảo cô ấy, “hãy nói mà khôngContinue reading “34. Mục đích của chuyến đi chính là chuyến đi.”

33. Vô Ngã là Chân Ngã

Người mà có cái Đạo vận hành ở bên trong không trở ngạiKhông hề bận tâm về những danh lợi của chính anh taCũng không khinh thường những người bận tâm về điều đó. Anh ta không đấu tranh để kiếm tiềnVà cũng không sử dụng sự nghèo khổ làm đức hạnh. Anh ta điContinue reading “33. Vô Ngã là Chân Ngã”

32. Có ai có thể phán xét?

Hãy chỉ hiểu điều này:sự tự do tâm linh và hòa làm một với Đạo không phải là những món quà được ngẫu nhiên ban phát, mà nó là phần thưởng của sự chuyển hóa bản thân và tiến hóa bản thân một cách có ý thức. -Hóa Hồ Kinh- Tôi dành buổi sáng ngàyContinue reading “32. Có ai có thể phán xét?”

31. Trích đoạn chọn lọc từ bài thơ Song of Myself (Bài ca chính tôi) – Walt Whitman

Bạn có cho rằng một ngàn mẫu đất là nhiều?Bạn có cho rằng trái đất là to lớn?Bạn đã rèn luyện việc rất lâu cho việc đọc?Bạn đã cảm thấy tự hào khi hiểu ý nghĩa của những bài thơ? Hãy ngưng ngày và đêm này lại cùng với tôivà bạn sẽ sở hữu cộiContinue reading “31. Trích đoạn chọn lọc từ bài thơ Song of Myself (Bài ca chính tôi) – Walt Whitman”

30. Ngay cả thứ tồi tàn nhất cũng tỏa sáng

Những việc làm hằng ngày của tôi khá phổ thông,nhưng tôi hoàn toàn hòa nhịp với chúng. Tôi không nắm giữ thứ gì, không từ chối thứ gì;không có chướng ngại hay xung đột ở đâu. Ai quan tâm đến giàu sang danh vọng?Ngay cả những thứ tồi tàn nhất cũng tỏa sáng. Những thầnContinue reading “30. Ngay cả thứ tồi tàn nhất cũng tỏa sáng”

29. Phủ bằng nhiều lớp

Những quan niệm chỉ hữu dụng nhất khi phục vụ cho việc phủ nhận một quan niệm khác, giống như một cái gai dùng để gỡ bỏ một cái gai khác, rồi sẽ bị vứt đi. Ngôn từ và ngôn ngữ chỉ có thể xử lý với những quan niệm, và không thể tiếp cậnContinue reading “29. Phủ bằng nhiều lớp”

28. Những thứ thô thiển của con người.

Vũ trụ là sự nhất thể của vạn vật. Nếu một người nhận ra chân tướng của họ dưới sự nhất thể này, thì những bộ phận trên cơ thể của anh ta cũng chẳng khác nào một mớ bụi bặm, và sinh và tử, và bắt đầu và kết thúc, chỉ quấy nhiễu sựContinue reading “28. Những thứ thô thiển của con người.”

27. Có ai cho rằng được sinh ra là may mắn?

Có ai cho rằng được sinh ra là may mắn?Tôi sẽ vội thông báo cho anh ấy hoặc cô ấy rằng ta chỉ may mắn khi chết,và tôi biết điều đó. Tôi vượt qua cái chết bằng việc chết đi, và vượt qua sự sinh ra với đứa bé mới được gột rửa, và khôngContinue reading “27. Có ai cho rằng được sinh ra là may mắn?”

26. Quy tắc vàng

Con đường vĩ đại không có cánh cổng nàoHàng nghìn con đường đi vào nóKhi bạn đã đi qua vô môn quanBạn bước đi trong vũ trụ một mình-Mumon- Ngắm nhìn ngọn lửa làm tôi nhớ lại những ký ức khi tôi chỉ là một con người bình thường. Tôi nhớ thương người bạn nhậuContinue reading “26. Quy tắc vàng”

25. Thanh gươm bị thất sủng

Thanh gươm này là một công cụ xấu xí, dính đầy máu thịtKhông phải thanh dành cho thi đấu hay các nghi lễ,Không phải thanh dành cho các nhà sưu tầm treo trên tường,Không phải thanh để khoe lại với các cháu. Nó không có bao kiếm, không có dây tua trang trí,Người rèn kiếmContinue reading “25. Thanh gươm bị thất sủng”

24. Tôi đã hoàn thành thứ mà tôi đến để làm.

Ai nói thơ của tôi là thơThơ của tôi không phải là thơ.Khi biết rằng thơ của tôi không phải là thơ,chúng ta có thể cùng nhau nói chuyện về thơ. -Ryokan- Những gì trong nửa giờ đồng hồ vừa qua là chuyện không ngờ tới. Tuôn ra toàn bộ cuộc nói chuyện về đámContinue reading “24. Tôi đã hoàn thành thứ mà tôi đến để làm.”

23. Tay phát bóng mạnh, vị Lạt Ma.

“Rồi tôi bỏ hết công việc ở Hồng Kông để lên đường tới Tây Tạng, và rồi tôi bắt đầu làm người hỗ trợ xách túi golf tại một sân ở trên dãy Himalayas. Một người hỗ trợ xách túi golf, bạn biết đấy, còn gọi là một caddy, một looper, một người đam mêContinue reading “23. Tay phát bóng mạnh, vị Lạt Ma.”

22. Nói chuyện về chân lý trong trạng thái giấc mơ

Trong tri thức của Atman,thứ mà giống như đêm đen với kẻ vô minh,cái tâm trí đã hồi tưởng lại thức tỉnh trọn vẹn và nhận thức. Kẻ vô minh chỉ thức tỉnh trong cuộc sống giác quan của họthứ đó chỉ giống như bóng đêm với vị thánh nhân. -Bhagavad Gita- Mất khoảng haiContinue reading “22. Nói chuyện về chân lý trong trạng thái giấc mơ”

21.Pasupatastra!

Tôi là NgườiTôi là vị ThánhTôi là Người Bề TrênTôi là Vương Miện của Tạo Hóa. Tôi gàn dở, bị mây che, bị cản khuất.Tôi ăn khi đói, ngủ khi mệt.Tôi chuyển động cùng dòng; không ngang dòng không ngược dòng.Tôi chà cằm của mình vào giờ đã định Tôi chỉ nhìn thấy những khuônContinue reading “21.Pasupatastra!”

20. Ngay tại đây, ngay bây giờ.

Tất cả các lực lượng đang được mướn một cách vững chắcđể hoàn thiện tôi và làm tôi hân hoan,Giờ đây tại vị trí này tôi đứng với linh hồn tráng kiện của mình. -Walt Whitman- Tôi có mặt tại nhà lúc năm giờ. Điều quan trọng là Sonaya đã thiết kế ra sự vắngContinue reading “20. Ngay tại đây, ngay bây giờ.”

19. Chỉ dẫn của tôi là không có chỉ dẫn và cũng không đưa ra chỉ dẫn.

Nơi sinh ra của tôi là chỗ vô nơi chốn,Chỉ dẫn của tôi là không có chỉ dẫn và cũng không đưa ra chỉ dẫn.Bạn nói rằng bạn nhìn thấy miệng, mắt và mũi tôi, nhưng chúng không phải của tôi. Tôi là sự sống của cuộc sốngTôi là con mèo kia, tảng đá đó,Continue reading “19. Chỉ dẫn của tôi là không có chỉ dẫn và cũng không đưa ra chỉ dẫn.”