35. Trong Phòng Bệnh của những Tâm Trí hoang tưởng.

Giường bên giường, đứa trẻ này tới đứa trẻ khác.
Một số bình tĩnh, một số giãy giũa.
Một số cười, một số than khóc.
Gọi mẹ.
Gọi Thượng Đế.

Một đứa ngồi dậy, mở mắt, hỏi.
Tôi đi tới chỗ nó, ngồi xuống, trả lời.
Nó gật đầu, nằm lại xuống, lại biến mất.

Tôi đã từng ở trên giường giống như chúng – hoang tưởng, mê lầm.
Bây giờ tôi đang ngồi trên một cái ghế – tôi cho đó là tốt hơn.
Một căn phòng chứa đầy những kẻ ngu muội.

Tôi quay lại với trò chơi giải đố chữ
Cho tới khi có đứa tiếp theo ngồi dậy, hỏi.

-Jed McKenna-



Leave a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *