19. Thần thoại sáng thế

Thần thoại học (danh từ): Nội dung của tín ngưỡng của người nguyên thủy liên quan đến nguồn gốc, lịch sử ban đầu, các anh hùng, các vị thần, v.v., khác biệt với những câu chuyện có thật mà nó tạo ra sau này.
Ambrose Bierce

NGÀY XỬA NGÀY XƯA, trước khi thời gian được sinh ra, có một Great Beholder (Nd: người nhìn vĩ đại tạm dịch là Đấng Đại Quán cho vắn tắt vì thuật ngữ này sẽ xuất hiện rất nhiều trong chương). Ông ấy không chỉ là một người quan sát vĩ đại mà còn là người quan sát duy nhất. Đấng Đại Quán có thể nhìn thấy mọi thứ mãi mãi theo mọi phương hướng, điều này sẽ khiến ông ấy rất hạnh phúc nếu như có bất cứ thứ gì để nhìn thấy, nhưng ở mọi hướng, đều chỉ có cái Hư Không Mãi Mãi. Đại Quán là Tánh Nhận Thức Thuần Khiết (Pure Awareness), nhưng chẳng có gì để nhận thức cả.
Điều này làm cho Đại Quán rất buồn.
Đại Quán có hai phẩm chất có vẻ như là những phẩm chất rất tốt nhưng thực ra chúng lại là những phẩm chất rất tệ. Chúng rất tệ vì chúng đã làm cho Đại Quán rất buồn.
Phẩm chất đầu tiên trong hai phẩm chất này là Vô Tận Vô Cực (Infinite Infinitude). Bởi vì Đại Quán là tất cả, không có gì khác ngoài ông ấy, nên ông không bao giờ có thể có một người bạn để chơi cùng hoặc một nơi tối tăm để khám phá.
Phẩm chất thứ hai trong hai phẩm chất này là Hoàn Hảo Hoàn Toàn (Perfect Perfection). Bởi vì Đại Quán không có khả năng mắc lỗi nên không bao giờ có thể có điều gì khác biệt hoặc bất ngờ, vì vậy ông ấy không bao giờ có thể trải nghiệm Ngạc Nhiên & Vui Sướng.

*

Sau đó, một ngày nọ, Đại Quán có một ý tưởng! (Đó sẽ là ý tưởng đầu tiên nếu thực sự có tồn tại cái thứ gọi là thời gian, nhưng thời gian chỉ là một ý tưởng, nên mọi thứ thực sự đang xảy ra cùng một lúc, điều này cũng không thành vấn đề vì thực sự vốn chẳng có gì xảy ra cả. Bạn có thể tưởng tượng nếu bạn phải làm mọi thứ cùng một lúc không? Cảm ơn bạn nhé, Thời Gian!)

“Ta là Đấng Đại Quán,” ông nghĩ, “nhưng chẳng có gì để nhìn cả. Ta là Nhận Thức Thuần Khiết, nhưng chẳng có gì để nhận thức cả. Chỉ có mình ta nên chẳng có gì để xem cả, nhưng có lẽ ta có thể tưởng tượng ra cái gì khác!”

Và thế là Ảo Ảnh về Hình Tướng đã ra đời.

*

Vì vậy, ông ấy đã làm thế! Đại Quán đã nói: “Hãy có một Cái Gì Đó Khác,” và rồi đã có Cái Gì đó Khác! Ông nhìn vào nó và thấy rằng nó là tốt đẹp.
Bây giờ có cả Người Nhìn và Cái Được Nhìn, và mặc dù Cái Được Nhìn chỉ tồn tại trong trí tưởng tượng của Đại Quán, nhưng nó vẫn tốt hơn là không có gì.
Tất nhiên, thực tế là chưa từng có Cái Gì Đó Khác bởi vì Đại Quán là Vô Tận Vô Cực nhưng bây giờ đã có giấc mơ về Cái Gì Đó Khác, và Đại Quán đang có hình tướng của Thứ Khác để nhận thức.

Và thế là Ảo Ảnh về Hai đã ra đời.

*

Sau đó, một ngày nọ, Đại Quán có một ý tưởng khác . (Ông ấy đâu còn gì khác để làm ngoài việc ngồi một chỗ và nghĩ ra ý tưởng cả ngày?)
“Mình nghĩ mình sẽ tưởng tượng ra cả một đống Cái Gì Đó Khác,” ông nghĩ, “và khi đó mình sẽ không cảm thấy buồn chán nữa!”
Vì vậy, Đại Quán đã tưởng tượng ra một vũ trụ vô tận và ông ấy lấp đầy nó bằng đủ loại Cái Gì Đó Khác như các hành tinh, các ngôi sao, dòng sông, cây cối và động vật. Và ông ấy gọi nó là Sân Chơi Tưởng Tượng của mình.

Và thế là, Ảo Ảnh về Không Gian, Năng Lượng, Nhị Nguyên, Nhân Quả và Sự Sống đã ra đời.

*

Nhưng Đại Quán vẫn buồn vì ông vẫn còn thấy nhàm chán vì Sân Chơi Tưởng Tượng của ông hoàn hảo một cách hoàn hảo nên không bao giờ có bất kỳ sự không hoàn hảo nào. Mọi thứ luôn tạo nên Ý Nghĩa Hoàn Hảo, điều đó hoàn toàn nhàm chán.
Đại Quán quan sát các thiên hà và hành tinh quay xung quanh, nhưng điều đó chỉ khiến ông chóng mặt. Sau đó, ông ấy nhìn những con vật chạy quanh, ăn uống và tạo ra nhiều con vật hơn, nhưng điều đó chỉ khiến ông ấy buồn ngủ.
Mọi thứ trong Sân Chơi Tưởng Tượng luôn hoạt động chính xác như dự kiến, vậy làm sao Đại Quán lại có thể cảm thấy Ngạc Nhiên & Vui Sướng được?
Ông ấy không thể. Thế nên ông vẫn thấy chán. Thế nên ông vẫn buồn.

*

Sau đó, một ngày nọ, Đại Quán có một ý tưởng khác.
“Có lẽ mình có thể tưởng tượng ra Sân Chơi Tưởng Tượng không hoàn hảo,” ông nghĩ. “Nếu như mọi thứ không phải lúc nào cũng tạo nên Ý Nghĩa Hoàn Hảo thì nó có thể làm mình ngạc nhiên và vui sướng!”
Nhưng đáng buồn thay, bởi vì Ngài là Hoàn Hảo Hoàn Toàn, Đấng Đại Quán không thể tưởng tượng ra được Sự Bất Hoàn Hảo nên ông vẫn buồn.

*

Sau đó, một ngày nọ, Đại Quán có một ý tưởng khác.
“Có lẽ,” ông ấy nghĩ, “mình có thể tận hưởng Sân Chơi Tưởng Tượng của mình nếu mình có thể chơi ở trong đó thay vì chỉ quan sát nó!”
Nhưng Chúa ơi, ông tự hỏi, làm thế nào đây?
“Mình không thể tưởng tượng ra điều gì nhiều hơn sự hoàn hảo và mình không thể tưởng tượng ra điều gì kém hơn sự hoàn hảo,” ông lý luận, “nhưng có lẽ mình có thể tưởng tượng ra một ai đó có thể làm được điều đó!”
Vì vậy, Đại Quán đã tưởng tượng ra một phiên bản hữu hạn của chính mình, một Tiểu Quán (Little Beholder) và đặt nó vào Sân Chơi Tưởng Tượng của mình.

Và thế là Ảo Ảnh về Cái Ngã ra đời.

*

Nhưng than ôi, Tiểu Quán biết mình thực sự là Đại Quán nên biết hết mọi chuyện, và ông ấy vẫn thấy chán nên ông vẫn buồn.
“Có một Sân Chơi Tưởng Tượng và một Tiểu Quán đâu có ích gì nếu như mình vẫn không thể Ngạc Nhiên và Vui Sướng?” Đại Quán tự hỏi mình.
“Không có ích gì,” ông trả lời.
“Không có bất cứ ích lợi gì cả, ông nói thêm để nhấn mạnh.

*

Sau đó, một ngày nọ, Đại Quán có một ý tưởng khác.
“Có lẽ,” ông nghĩ, “mình có thể rút ra ký ức của Tiểu Quán, người thực ra chỉ là mình, và sau đó mình có thể khám phá Sân Chơi Tưởng Tượng mà không biết mình thực sự là ai. Mình có thể buộc một tấm bịt mắt quanh não của Tiểu Quán, và sau đó mình có thể trải nghiệm Sự Ngạc Nhiên & Vui Sướng!”
Và kìa! Nó đã hiệu quả! Tiểu Quán đi vòng quanh, chơi đùa và khám phá, mọi thứ đều là nguồn của sự Ngạc Nhiên & Vui Sướng và một con sư tử đã ăn thịt cậu ấy.

Và thế là sinh ra Ảo Tưởng về Vô Minh.

*

Vì vậy, bây giờ, Đại Quán đã tưởng tượng ra nhiều Tiểu Quán và rải chúng khắp Sân Chơi Tưởng Tượng của mình, đồng thời ông lấy ra ký ức của họ và bịt mắt bộ não của họ để họ không thể nhớ mình thực sự là ai hoặc biết chuyện gì đang thực sự xảy ra. Nơi ký ức đó từng ở, giờ đây có một lỗ hổng đáng sợ khiến Tiểu Quán run rẩy với Nỗi Kinh Hoàng Khủng Khiếp và nhìn
đi chỗ khác.

Và thế là, Ảo Tưởng về Cảm Xúc đã ra đời.

*

Vậy là bây giờ, Đại Quán đã giải quyết được hai vấn đề khiến ông cảm thấy chán chường và buồn bã.
Một vấn đề khiến Đại Quán cảm thấy chán và buồn là sự Hoàn Hảo Hoàn Toàn của ông ấy. Đối với Đại Quán, mọi thứ phải luôn phải tạo ra Ý Nghĩa Hoàn Hảo. Một cộng một luôn phải bằng hai. Một cộng một không bao giờ bằng ba, ba mươi ba hay bằng một miếng bánh.
Nhưng đối với Tiểu Quán thì lại khác. Đại Quán hoàn hảo một cách hoàn hảo và không thể làm cho Sân Chơi Tưởng Tượng trở nên không hoàn hảo, nhưng ông ấy có thể khiến các Tiểu Quán nhìn thấy nó một cách không hoàn hảo. Sự bất toàn không thể nằm trong Cái Được Nhìn, nhưng nó có thể nằm trong con mắt của Người Nhìn.
Một cộng một phải luôn bằng hai, nhưng Đại Quán có thể làm cho các Tiểu Quán rối trí và tin rằng nó bằng ba hoặc ba mươi ba hoặc một miếng bánh.
Tất nhiên, những Tiểu Quán thực sự là Tánh Nhận Thức Thuần Khiết giống như Đại Quán, nhưng bởi vì họ là những Sinh Vật Tưởng Tượng, nên họ có thể khiến nhận thức của mình bị bóp méo, vặn xoắn, bối rối, bịa đặt, bị vặn vẹo và chỉ đơn giản là ngấu nghiến một cách ngổ ngáo.

Và thế là Ảo Tưởng về Sự Vô Nghĩa ra đời.

*

Một vấn đề khác khiến cho Đại Quán buồn bã và chán nản là việc ông ấy là Vô Tận Vô Cực. Ông ấy nhìn thấy mọi thứ và biết mọi thứ và là tất cả mọi thứ, vì vậy ông ấy không bao giờ có thể ngạc nhiên và vui mừng.
Nhưng đối với Tiểu Quán thì lại khác. Đại Quán không thể hữu hạn, nhưng Tiểu Quán thì có thể. Họ có thể có phần mở đầu, phần giữa và phần cuối. Họ có thể ở đây nhưng không ở đó, ở bây giờ nhưng không phải ở lúc đó, cái này nhưng không phải cái kia. Các Tiểu Quán thực sự giống như Đại Quán bởi vì họ thực sự là Đại Quán, nhưng vì họ được tưởng tượng ra nên họ có thể được tưởng tượng thành những đơn vị phân cực cực nhỏ có thể hút và
đẩy nhau.

Và thế là Ảo Tưởng về sự Hòa Hợp và Xung Đột đã ra đời.

*

Vì vậy, hiện tại có rất nhiều Tiểu Quán đang chơi trong Sân Chơi Tưởng Tượng của Đại Quán, tất cả đều có những cuộc phiêu lưu của riêng mình. Và mặc dù không ai trong số họ biết điều đó, nhưng họ đều thực sự là Đại Quán ẩn danh, vì vậy tất cả những cuộc phiêu lưu của họ thực ra là cuộc phiêu lưu của ông ấy.
“Và bây giờ mình đã có nhiều bạn bè,” Đại Quán kêu lên, “và mình sẽ không bao giờ cô đơn nữa!”

Và thế là Ảo Tưởng về sự Kết Nối đã ra đời.

*

Nó giống như có một chiếc Siêu-Cấp-Tivi với hàng tỷ kênh mà ông ấy có thể xem cùng một lúc, và ông ấy có thể trở thành ngôi sao của mọi chương trình và trải nghiệm tất cả drama, xung đột, hài kịch và bi kịch. Ông có thể ngớ ngẩn, vô nghĩa, khôn ngoan, ngốc nghếch, điên rồ, thông minh và tất cả những điều tuyệt vời mà ông ấy không bao giờ có thể trải nghiệm nếu chỉ có một mình.
“Ôi niềm vui!” Đại Quán kêu lên. “Bây giờ tôi sẽ không bao giờ thấy chán nữa! Bây giờ tôi có thể cười, hát, nhảy và chơi! Tôi có thể thực hiện những hành động anh hùng và hèn nhát, lòng tốt và sự tàn bạo! Tôi có thể sáng tạo và kiến tạo, đồng sáng tạo và ngụy tạo! Tôi có thể tin vào những lời nói dối thông minh và những sự thật ngớ ngẩn! Tôi có thể sai lầm, ngu dốt, sợ hãi và hèn hạ! Tôi có thể là nhân vật phản diện và anh hùng, kẻ điên và thánh nhân, tội phạm và nạn nhân, nông dân và vua! Tôi có thể tạo ra các thành phố tráng lệ và đập tan chúng thành từng mảnh! Tôi có thể trải nghiệm niềm vui, nỗi đau và mọi cảm xúc; đau đớn không kém vui vẻ, đau khổ không kém sung sướng, hận thù không kém tình yêu, nhưng chúng ta hãy nhẹ nhàng với sự yên bình và hài lòng vì điều đó khá nhàm chán và nghiêm túc mà nói, nó chả có mục đích gì cả, phải không?

*


Và đây là cách mà Đấng Đại Quán đã vượt qua những vấn đề nan giải về Sự
Hoàn Hảo Hoàn Toàn và Sự Vô Tận Vô Cực. Và bây giờ, Đại Quán vui mừng
đến mức muốn vỗ tay vào nhau, nhưng đôi tay duy nhất mà ông ấy phải vỗ là tay của bạn, vậy nên bây giờ, Đại Quán, hãy vỗ đôi tay của bạn vào nhau trong Ngạc Nhiên & Vui Sướng!









Leave a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.