39. Bạn là sự Hiện Diện Có Ý Thức

Một trong những vị khách đến thăm sớm nhất tại một phiên thoại là một công chức của Hiệp Hội Vedanta Châu Âu. Maharaj đi thẳng vào vấn đề và hỏi anh ta xem có bất kỳ câu hỏi nào, hoặc bất kỳ điểm nào cần làm rõ. Khi người khách nói rằng anh ta tạm thời muốn lắng nghe những gì Maharaj cần phải nói trước khi hỏi bất kỳ câu hỏi nào. Maharaj đề xuất rằng vì anh ta là công chức của một trong những Hiệp Hội Vedanta đang hoạt động với số lượng thành viên khá ấn tượng, anh ta có thể bắt đầu cuộc đối thoại bằng cách kể cho chúng ta biết họ có thể giải thích chủ đề khá khó nắm bắt này tới một thành viên mới có hứng thú với hiệp hội như thế nào.

Khách: Vâng, trước tiên chúng tôi sẽ nói với người ấy về các bài tập thể dục Yoga bởi vì một người phương Tây về cơ bản rất quan tâm đến sự khỏe mạnh của cơ thể của mình. Yoga đối với anh ta có nghĩa là có thể làm cho cơ thể thực hiện các bài tập kỳ công liên quan đến sức bền thể chất và cũng để đạt được mức độ tập trung tinh thần cao. Sau một khóa học về các tư thế Yoga, chúng tôi tiến hành nói với anh ta rằng ‘anh ta’ không phải là cơ thể, mà là một cái gì đó tách biệt khỏi cơ thể.

Maharaj: Điều này đặt ra hai câu hỏi: Một, đâu là điểm khởi đầu cho việc nhận thức cơ thể người? Nói cách khác, có một thứ gì đó bên trong cơ thể, nếu không có cái đó thì bạn sẽ không thể nhận biết cơ thể của chính bạn hoặc của người khác, đúng không? Hai, liệu bản thân người giáo viên đã có ý tưởng rõ ràng về ‘danh tính’ của chính mình chưa? Nếu anh ta không phải là cơ thể, vậy anh ta là ai hoặc là cái gì?

K: Tôi không chắc ý của ông chính xác là gì.

M: Cơ thể chỉ là một công cụ, một bộ máy vốn hoàn toàn vô dụng nhưng khi nó có năng lượng bên trong, có động lực, cảm giác ‘Ta tồn tại’, tri thức về cảm giác sống, cái ý thức mang lại cảm giác hiện diện. Thật vậy, một người là sự hiện diện có ý thức này (không phải là một thứ ABC hay XYZ đang hiện diện, mà là cái cảm giác về sự hiện diện có ý thức như vậy) chứ không phải cái vẻ ngoài mang tính hiện tượng của cơ thể này. Đó là khi ý thức này, cảm thấy cần một sự hỗ trợ nào đó, nhầm lẫn đồng hóa bản thân với cơ thể và từ bỏ tiềm năng vô hạn của nó để đổi lấy sự giới hạn của một cơ thể cụ thể duy nhất, và thế là một cá nhân đó được ‘sinh ra’. Đây là điểm đầu tiên mà bản thân giáo viên phải có một sự vững tin chắc chắn, bằng trực giác.

Khía cạnh cơ bản khác là giáo viên cũng phải có hiểu biết rất rõ ràng về cách mà tổ hợp giữa cơ thể và ý thức ra đời. Nói cách khác, giáo viên phải không còn nghi ngờ gì về bản chất thực sự của chính mình. Đối với điều này, anh ta phải hiểu bản chất của cơ thể và của ý thức (hay sự hiện hữu, hay cái Ta-tồn-tại) và cả bản chất của thế giới hiện tượng. Nếu không, bất cứ điều gì anh ta dạy cũng sẽ chỉ là kiến thức vay mượn, là tin đồn, các quan niệm của người khác.

K: (mỉm cười) Đây chính là lý do tại sao tôi ở đây. Tôi sẽ ở đây khoảng một tuần và tôi sẽ tham gia cả buổi sáng và buổi tối.

M: Bạn có chắc là bạn đang làm điều đúng đắn không? Bạn đã đến đây với một khối lượng kiến thức nhất định. Nếu bạn kiên trì lắng nghe tôi, bạn có thể đi đến kết luận rằng tất cả kiến thức đều không gì khác ngoài một mớ các quan niệm vô dụng, và hơn thế nữa, chính bản thân bạn cũng là một quan niệm. Bạn rồi sẽ giống như một người đột nhiên nhận ra rằng tài sản tích trữ của mình đã biến thành đống tro tàn chỉ sau một đêm. Sau đó là gì? Chẳng phải sẽ tốt hơn, an toàn hơn, khi trở về nhà với ‘của cải’ của bạn còn nguyên vẹn sao?

K: (Đáp lại sự hài hước) Tôi sẽ nắm lấy cơ hội này. Tôi muốn biết giá trị thực của thứ của cải mà tôi nghĩ rằng tôi đang sở hữu. Tuy nhiên, tôi có cảm giác rằng sau khi ném hết những thứ của cải vô dụng, thứ của cải mới tôi đắc được sẽ là vô giá và vượt lên trên nguy cơ trộm cắp hoặc mất mát.

M: Được thôi. Bây giờ hãy nói cho tôi biết, bạn nghĩ bạn là ai?

K: Tôi không chắc rằng nó thực sự có thể được diễn đạt bằng ngôn từ. Nhưng có vẻ như tôi không phải là cơ thể, mà là cảm giác hiện diện có ý thức.

M: Hãy để tôi nói cho bạn một cách ngắn gọn: Cơ thể bạn là sự phát triển của một thứ kết xuất từ cha mẹ của bạn, thứ đã đã được thụ thai trong bụng mẹ của bạn. Sự kết xuất này là tinh chất là của thức ăn do cha mẹ bạn hấp thụ. Do đó, cơ thể của bạn được tạo ra từ tinh chất-thực phẩm và cũng được duy trì bằng thực phẩm. Và cảm giác về sự hiện diện có ý thức mà bạn đã đề cập là cái hương vị, là ‘bản chất’ của cái tinh chất-thực phẩm cấu thành nên cơ thể, giống như vị ngọt là bản chất của đường, mà bản thân nó là tinh chất của cây mía. Nhưng, hãy hiểu rằng cơ thể của bạn chỉ có thể tồn tại trong một khoảng thời gian giới hạn, và khi chất liệu làm ra nó cuối cùng bị suy thoái ở một mức độ nào đó nó sẽ ‘chết’, sinh lực (hơi thở) và ý thức cũng biến mất khỏi cơ thể. Vậy thì, điều gì sẽ xảy ra với ‘bạn’?

K: Nhưng liệu cái ý thức có biến mất không? Tôi phải nói rằng tôi khá giật mình khi nghe điều này.

M: Trong trường hợp không có cơ thể, ý thức có thể tự ý thức được không? Ý thức, trong sự vắng mặt của cơ thể, sẽ không còn được biểu lộ. Sau đó, chúng ta quay lại điểm bắt đầu: bạn là ai hay bạn là cái gì?

K: Như tôi đã nói trước đó, tôi thực sự không thể diễn tả nó thành lời.

M: Tất nhiên là không thể nói thành lời, nhưng bạn có biết không? Một khi bạn diễn tả nó, nó sẽ trở thành một quan niệm. Nhưng, dù bạn là người nhận thức quan niệm niệm, bản thân bạn cũng là một quan niệm, đúng không? Chẳng phải bạn đã được sinh ra từ tử cung của sự quan niệm hóa sao? Nhưng bạn thực sự là ai? Hoặc, nếu bạn thích nói theo cách khác, giống như tôi thích, bạn là cái gì?

K: Tôi nghĩ tôi là sự hiện diện có ý thức.

M: Bạn đã nói rằng bạn ‘nghĩ’! Ai là người nghĩ ra điều này? Không phải là suy nghĩ xuất hiện trên chính cái ý thức của bạn sao? Và, như chúng ta đã thấy, ý thức, hay sự hiện diện, bị ràng buộc về thời gian cùng với cơ thể. Đó là lý do tại sao tôi đã nói với bạn trước đó rằng cần phải hiểu bản chất của cơ thể này cộng với sinh lực (Prana), ý thức.

Bạn chỉ là ‘sự hiện diện’ chừng nào cơ thể, là một hiện tượng được biểu lộ, còn ở đó. Bạn đã là cái gì trước khi cơ thể và cái ý thức này đến với bạn một cách tự phát? Tôi nói ‘một cách tự phát’ bởi vì bạn đã không được hỏi ý kiến về việc được gán cho một cơ thể, cũng như cha mẹ của bạn không cụ thể mong đợi có ‘bạn’ là con trai của họ. Sau đó, nói một cách tương đối, thì trước khi trạng thái ý thức cơ thể nảy sinh trên một thứ gì đó thực sự là ‘bạn’, bạn đã là “sự trống vắng” chứ không phải là “sự hiện diện”.

K: Tôi không chắc rằng tôi hiểu điều này.

M: Bây giờ, hãy nhìn xem. Để bất cứ thứ gì xuất hiện, tồn tại, cần phải có một nền tảng của sự trống vắng tuyệt đối – sự trống vắng tuyệt đối của cả sự hiện diện cũng như sự trống vắng. Tôi biết rằng điều này không dễ dàng để hiểu. Nhưng hãy cố. Mọi sự hiện diện chỉ có thể ‘xuất hiện’ từ trong cái trống vắng hoàn toàn. Nếu có sự hiện hữu của sự trống vắng, không thể có hiện tượng cũng không có sự nhận thức. Do đó, sự trống vắng hoàn toàn, tuyệt đối ngụ ý rằng hoàn toàn không có sự quan niệm hóa. Đó là trạng thái ban đầu thực sự của bạn. Tôi nhắc lại: ‘Bạn’ được sinh ra trong tử cung của sự quan niệm hóa. Trên trạng thái hoàn toàn trống vắng ban đầu tự phát sinh ra một đốm ý thức – ý nghĩ ‘Ta tồn tại’ – và do đó trên trạng thái nguyên thủy của tính nhất thể và toàn vẹn khởi sinh tính nhị nguyên; tính hai mặt của chủ thể-đối tượng, đúng và sai, trong sạch và vấy bẩn – lý luận, so sánh, đánh giá, vv. Hãy suy ngẫm về điều này. Nhưng tôi e rằng buổi đối thoại này phải kết thúc ngay bây giờ.

K: Đây chắc chắn là một sự hé lộ đối với tôi, mặc dù tôi đã nghiên cứu về Vedanta khá lâu.

M: Bạn đã rõ ràng về một điều, rằng bạn là người đứng siêu việt trước tất cả các quan niệm không? Việc bạn có vẻ như là một hiện tượng cũng thực chất không là gì ngoài tính quan niệm. Cái bạn thực là sẽ không thể được thấu hiểu bởi lý do đơn giản là trong trạng thái phi quan niệm, không thể có bất kỳ ai để mà hiểu được họ là cái gì!

K: Thưa ông, tôi muốn đến tham gia phiên buổi tối nay để được khai sáng thêm và sẽ ngồi dưới chân ông mỗi ngày khi mà tôi còn ở Bombay.

M: Bạn được chào đón ở đây.

Leave a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.