Với những người đến đây tìm kiếm tri thức, tôi có thể cung cấp cho họ tri thức gì? Maharaj nói trong một buổi tối nọ. Hầu hết những người đến đây được đồng hóa hoàn toàn với cơ thể của họ, mặc dù họ có tất cả sự chân thành, nhưng cũng khó chấp nhận những gì tôi nói. Ngay cả những người có thể ‘cảm nhận” một cách tinh tế và sự sâu sắc trong giáo lý có thể cũng không nhận thức được ý nghĩa thực sự của nó. Nhưng những người hiểu trực quan những gì tôi nói sẽ chỉ cần không gì hơn là một phiên thoại với tôi.
Có bao nhiêu người sẽ hiểu tôi khi tôi nói –
- Tôi luôn hiện diện bởi vì Ta luôn vắng mặt; và Ta chỉ hiện diện khi tôi vắng mặt. Để làm sáng tỏ điều này, tôi muốn nói thêm rằng Ta luôn hiện diện một cách tuyệt đối, nhưng về mặt tương đối, sự hiện diện biểu kiến của cái tôi là sự vắng mặt biểu kiến của cái Ta (càng làm rối hơn!)
- Ta, không phải là ‘vật’, là mọi thứ mà ta không phải là, nhưng vũ trụ biểu kiến này là bản thể của ta;
- Sau khi đã phủ định tất cả những cái ‘bạn’ và ‘tôi’, ta sẽ vẫn là ‘Ta’;
- Làm thế nào bạn có thể yêu tôi? Bạn cũng là cái mà tôi là. Làm thế nào tôi có thể ghét bạn? Tôi cũng là cái mà cái bạn là.
- Tôi chưa từng được sinh ra thì làm sao mà tôi chết được? Chưa bao giờ bị trói buộc, tôi đâu có nhu cầu tìm kiếm sự giải thoát?
- Làm thế nào mà cái tương đối có thể đánh giá Cái Tuyệt Đối? Cái Tuyệt Đối thực sự là cái tương đối khi cái tương đối không còn là tương đối – khi cái tương đối từ bỏ tất cả những gì khiến nó trở thành tương đối. Trong trường hợp không có hình dạng vật lý, ý thức không có ý thức về chính nó.
- Bạn đã là gì trước khi bạn được sinh ra?
- Sở thích hoặc sự khác biệt đều là những thứ nhảm nhí mang tính quan niệm. Chúng chỉ có thể xuất hiện một cách tương đối. Trong tuyệt đối, không thể có hình tướng, và do đó, không có sở thích hoặc sự khác biệt.
- Hãy thu thập tất cả tri thức mà bạn muốn – cả trần tục và không trần tục – và sau đó, mang nó ra như một sự hiến dâng cho Đấng Tuyệt Đối, và cứ như vậy. Một người thính giả sẽ nghĩ gì về tôi? Anh ta có thể nghĩ gì về tôi? Maharaj nói với một giọng cười hùng hồn, chẳng phải kết luận duy nhất mà anh ta có thể đưa ra đó là, tôi tuyệt đối -cũng như tương đối – điên rồ!