Thật thú vị khi ta có thể chứng kiến sự thay đổi dần dần của một vị khách đủ may mắn để có thể đến ghé thăm Maharaj dù chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, chẳng hạn, mười đến mười lăm ngày. Gần như vị khách luôn luôn (tất nhiên, giả sử rằng anh ta là một người tìm kiếm chân chính chứ không phải người đến để kiểm tra ‘trình độ’ của Maharaj hoặc để thể hiện bản thân của mình) rất nhiệt tình trong chuyến thăm đầu tiên của mình đến mức anh ta không có đủ kiên nhẫn để ngồi yên và im lặng tiếp thu những gì mình nghe được. Anh ta đã sẵn sàng hỏi những câu hỏi của mình thậm chí trước khi Maharaj kịp nói xong, như thể anh ta đã đoán được Maharaj sẽ nói gì.
Trong những trường hợp như vậy, rất khó để lường trước phản ứng từ Maharaj. Nói chung là ông ấy rất kiên nhẫn trong một thời gian; nhưng đôi khi, có lẽ khi ông nghi ngờ lòng tin của người khách, ông có thể rất thô thiển và có thể yêu cầu khách ngồi yên lặng trong một góc trong năm hoặc sáu ngày đầu tiên và lắng nghe mà không được thốt ra một từ nào. Khi vị khách ổn định dần và có thể hạn chế sự nôn nóng, anh ta trở nên dễ tiếp thu một cách thích hợp với những ý nghĩa sâu xa, tinh tế hơn trong những lời của Maharaj và toàn bộ thái độ của anh ta thay đổi. Sau đó, Maharaj mời anh ta đặt câu hỏi nhưng không có phản hồi nào từ vị khách này. Maharaj, nhớ lại lần sự hăng hái trước đó của anh ta, sẽ nhẹ nhàng kéo chân anh ta và hỏi điều gì đã xảy ra với tất cả những câu hỏi liên tục của anh ta trong ngày hôm đó!
Tuy nhiên, có một số vị khách không thể tự ổn định một cách dễ dàng. Họ sẽ cố gắng kiềm chế, nhưng do sự bồn chồn vốn có, họ sẽ đặt ra câu hỏi hết lần này đến lần khác như thể có một rào cản trí thức ngăn những lời của Maharaj tiếp cận được đến họ.
Trong một trường hợp như vậy, vị khách đã cố gắng liên tục đảm bảo với Maharaj rằng không phải anh ta chống đối Maharaj, thực sự thì những gì Maharaj đã nói rất hấp dẫn đến nỗi anh ta rất muốn chấp nhận nó vô điều kiện, nhưng điều đó sẽ không thành thật vì vẫn còn những sự nghi hoặc trong tâm trí anh ta. Maharaj đảm bảo với anh ta rằng ông không nghi ngờ sự chân thành hay ý định của anh ta, nhưng anh ta sẽ phải từ bỏ loại ‘ma túy’ mà anh ấy đã nghiện trước đó, nếu không anh ta không thể tiếp thu được bất cứ thứ gì có ý nghĩa về mặt tâm linh. Người khách đã ngạc nhiên về việc sử dụng từ ‘ma túy’ của Maharaj, và định phản đối nhưng Maharaj vẫn tiếp tục mà không có bất kỳ sự chú ý nào.
Maharaj nói, trí tuệ chắc chắn là điều cần thiết để so sánh và đánh giá tri thức và tất nhiên, nó cũng cần thiết đối với tri thức tâm linh. Nhưng sau đó, cái cần thiết không chỉ là trí tuệ mà là một năng lực trực giác bẩm sinh, một loại thiên phú mà một số người có được tốt hơn những người khác. Bạn đã trở nên nghiện loại ma túy mang tên trí tuệ và đang nằm dưới sự ảnh hưởng của nó, bạn phân tích mọi thứ; bạn suy ngẫm, chiêm nghiệm và biến những điều đơn giản trở nên phức tạp! Bạn phải thoát khỏi cơn nghiện này và quy hàng bản thân vào quá trình trức giác thuần túy tiếp thu. Một khi bạn làm như vậy, những gì tôi cho, bạn sẽ nhận được một cách trực tiếp mà không cần bất kỳ sự can thiệp nào của trí tuệ.
Một con rối chỉ có thể phản ứng với những kích thích do người múa rối truyền lại, nhưng một chúng sinh có năng lực không chỉ để phản ứng với các kích thích, là những thứ thông thường xảy ra, mà còn để hành động độc lập không cần bất kỳ kích thích bên ngoài nào. Lãnh địa của sự tiếp thu trực tiếp mà tôi đề cập đến sẽ mở ra khi không còn phản ứng với kích thích và trở nên cởi mở với ý thức mà không có sự xâm nhập của xu hướng và quan điểm cá nhân; tóm lại là không có sự xâm nhập của tính cá nhân.
Vấn đề là bạn, với tư cách là một cá nhân, bạn nghĩ rằng bạn đang lắng nghe những gì tôi, cũng là một cá nhân, đang nói. Trên thực tế, những gì đang được nói không phải do tôi nói với tư cách cá nhân mà bởi cái ý thức vô hình vô tướng. Việc lắng nghe cũng phải được thực hiện bằng ý thức mà không có sự xâm nhập của một cá nhân tưởng tượng. Nếu bạn không có ý thức bạn có thể có bất kỳ câu hỏi nào không? Liệu tôi có thể nói chuyện với bạn nếu tôi không có ý thức không? Hãy để ý thức lắng nghe ý thức nói về ý thức! Hãy nhớ rằng tất cả tư tưởng là những chuyển động trong ý thức, được ý thức quan sát và nhận biết; cái cá nhân không có vị trí nào trong hoạt động này ngoại trừ là một hình tướng đơn thuần trong ý thức!
Người khách cúi đầu trước Maharaj một cách tôn kính và nói: Thưa ông, giờ tôi đã nhận ra rằng cái mà tôi đã tin rằng nó là một lâu đài thực sự lại chính là nhà tù của tôi.