“VẬY, ANH CÓ BẮT ĐẦU THẤY, chúng ta đang tạo ra loại thế giới nào không? Nó hoàn toàn trái ngược với những thế giới Utopia theo chủ nghĩa khoái lạc ngu xuẩn mà những nhà cải cách cũ đã tưởng tượng ra. Một thế giới của sự sợ hãi, phản bội và dằn vặt, một thế giới của sự chà đạp và bị chà đạp , một thế giới sẽ ngày càng tàn nhẫn hơn khi nó tự tinh lọc chính nó. Sự tiến bộ trong thế giới của chúng ta sẽ là tiến bộ hướng tới nhiều đau đớn hơn. Các nền văn minh cũ tuyên bố rằng họ được thành lập dựa trên tình yêu hoặc công lý. Thế giới của chúng ta được thành lập dựa trên sự thù hận. Trong thế giới của chúng ta có sẽ không có cảm xúc nào ngoại trừ sợ hãi, giận dữ, chiến thắng và tự hạ mình. Mọi thứ khác chúng ta sẽ đều phá hủy – tất cả mọi thứ… Sẽ không có lòng trung thành, ngoại trừ lòng trung thành với Đảng. Sẽ không có tình yêu, ngoại trừ tình yêu với Anh Cả (Big Brother). Sẽ không có tiếng cười, ngoại trừ tiếng cười chiến thắng trước kẻ thù bại trận. Sẽ không có nghệ thuật, không có văn học, không có khoa học. Khi chúng ta toàn năng, chúng ta sẽ không cần khoa học nữa. Sẽ không có sự phân biệt giữa đẹp và xấu .Sẽ không có sự tò mò, không có sự thích thú trong quá trình sống. Mọi thú vui cạnh tranh sẽ bị tiêu diệt. Nhưng Winston à, đừng bao giờ quên điều này – sẽ luôn có cơn say quyền lực, không ngừng tăng lên và không ngừng trở nên tinh vi hơn. Lúc nào cũng vậy, vào mọi thời điểm, sẽ có cảm giác chiến thắng, cảm giác giẫm đạp lên kẻ thù bất lực. Nếu anh muốn có một bức tranh của tương lai, hãy tưởng tượng một chiếc ủng giẫm lên mặt anh-mãi mãi.”
-O’Brien gửi Winston Smith. Trích từ cuốn sách 1984, George Orwell.