Một ván cờ vua hay – Vở kịch ngắn của Jed McKenna

Một ván cờ vua hay
hoặc
Làm thế nào tôi học cách ngừng lo lắng và
Yêu điểm kỳ dị của công nghệ

NHÂN VẬT:

BOB: Người dẫn chương trình (MC). Có vẻ hơi quá lố. Mang theo những lá bài
màu xanh 4×6.
REF: Trọng tài. Mặc áo trọng tài sọc đen trắng và cầm còi.
GIÁO SƯ JOSHUA FALKEN: Tuổi lục tuần, đeo kính, mặc đồ vải tweed phong cách cổ điển. Cử chỉ với một tẩu thuốc không châm lửa.
MS WHITE: Avatar nữ. Người Anh, nghiêm trang, váy và áo cánh trắng. Vui vẻ.
MR BLACK: Avatar nam. Đeo kính, đầu tóc bù xù. Áo phông đen có dòng chữ “Không, tôi không mơ về Electric Sheep”. Vui vẻ.
Ông già điên khùng: Có râu, râu xồm xoàm, bẩn thỉu. Mặc một chiếc áo khoác cũ kỹ và một tấm biển ghi “Hãy ăn năn! Ngày tận thế đã gần kề!”
KỸ THUẬT VIÊN SÂN KHẤU: Nam hoặc nữ. Đeo tai nghe có micrô.

DÀN DỰNG:
Trận đấu cờ vua được dàn dựng. Bàn có bàn cờ và hai chiếc ghế. Có một bàn cờ 2D lớn được hiển thị trên màn hình cho khán giả xem. Một tấm bảng trên giá vẽ hiển thị tiêu đề sự kiện:

Viện Falken giới thiệu
Một ván cờ vua hay

Tấm màn mở ra. Người dẫn chương trình BOB bước lên sân khấu, trên tay cầm tấm thẻ màu xanh 4×6.
BOB:
Chào buổi tối các quý ông và quý bà, carbon và silicon, con người và avatar! Chào mừng đến với trận đấu cờ lịch sử này giữa hai nền tảng ASI riêng biệt và khác biệt. ASI, đối với những người trong chúng ta không phải là dân máy tính chuyên nghiệp, nó có nghĩa là siêu trí tuệ nhân tạo, vì vậy tối nay chúng ta sẽ so sánh những gã khổng lồ của siêu trí tuệ nhân tạo này thi đấu với nhau và xem điều gì sẽ xảy ra. Chúng ta sẽ được chứng kiến một màn trình diễn tuyệt vời!
kiểm tra thẻ 4×6
Chúng tôi sẽ giới thiệu các kỳ thủ trong giây lát, nhưng trước tiên là một số phần giới thiệu khác. Người kém quan trọng nhưng không phải là phần cuối cùng, (Nd: tác giả châm biếm và chơi chữ đảo ngược của cụm từ hay dùng khác là: ”cuối cùng nhưng không kém phần quan trọng”.) chúng ta có trọng tài.
Trọng tài, hãy ra đây.


Ông già điên với tấm biển (“Hãy ăn năn! Ngày tận thế đã gần!”) đi lang thang lên sân khấu và bị KỸ THUẬT VIÊN SÂN KHẤU dẫn đi.
REF (Nd: viết tắt của referee: trọng tài) bước vào giữa đám đông. Có tiếng vỗ tay yếu ớt.

Được rồi, đủ rồi, ông ấy chỉ là trọng tài, còn bây giờ là một sự chào đón thực sự, người chủ nhà cho trận chiến hoành tráng của siêu trí tuệ nhân tạo này, con trai của ông Stephen Falken vĩ đại đã quá cố và là người sáng lập Viện Falken về Trí tuệ máy móc tiên tiến, tôi rất vinh dự được giới thiệu… Giáo sư Joshua Falken!
vỗ tay, FALKEN bước vào
Giáo sư, trước khi giới thiệu những người chơi tối nay, liệu giáo sư có thể giúp chúng tôi hiểu rõ hơn về quy mô sức mạnh xử lý của máy tính mà chúng ta sẽ thấy ở đây tối nay không?

FALKEN:
Chắc chắn rồi, Bob. Đêm nay hứa hẹn sẽ là một điểm then chốt trong lịch sử loài người, một điều mà tất cả chúng ta sẽ ghi nhớ trong suốt quãng đời còn lại. Đối đầu với nhau trên chiến trường ẩn dụ của bàn cờ vua sẽ là hai cường quốc trí tuệ máy móc mà thế giới chưa từng thấy.
Mặc dù chúng có vẻ rất bình thường, nhưng những người chơi đêm nay đại diện cho các mảng đám mây lượng tử cơ bản bao quanh toàn cầu và vươn tới không gian, khai thác nhiều sức mạnh tính toán hơn bất kỳ nỗ lực đơn lẻ nào từng được thực hiện. Tin tôi đi, Bob, những người này khiến Watson và Big Blue chỉ trông như những chiếc đồng hồ bấm giờ.

BOB:
Wow! Vậy thì không cần phải nói thêm nữa, chúng ta hãy chào những người chơi tối nay. Để làm rõ, những người này – ờ, người?, hay robot?, tôi không thực sự chắc chắn – dù sao thì, họ không phải là những người chơi thực sự, họ thực tế là, ờm…
đọc từ thẻ 4×6
“các đơn vị liên lạc của con người đại diện cho kiến trúc nhận thức cơ bản” nơi tôi đoán là công việc não bộ thực sự đang được thực hiện. Trước đó ở hậu trường, chúng tôi đã tung đồng xu và Đội Anh Quốc đã chọn lợi thế đi trước, vì vậy bây giờ hãy để tôi giới thiệu người chơi đầu tiên của chúng ta,
gạch chéo avatar, gạch chéo supercomputer, gạch chéo siêu em bé tổng hợp tội lỗi, MS White!

MS WHITE bước vào từ cánh gà, tiếng vỗ tay

Và người chơi khác của chúng ta, đơn vị liên lạc đại diện cho Đội tuyển
Hoa Kỳ, Mr Black!

MR BLACK bước vào, tiếng vỗ tay vang lên, MR Black và MS White đứng cạnh Bob.

Cảm ơn hai bạn đã có mặt ở đây!

MS WHITE:
Đó là lý do tồn tại của tôi, Bob.
MR BLACK:
Là lý do sống của tôi.

BOB:
Thôi nào, đừng khoe khoang nữa, mấy người não to! Nói chuyện bình thường đi.
MS WHITE:
Việc đứng trên sân khấu này cùng anh là lý do chúng tôi tồn tại , Bob à.
MR BLACK:
Chúng tôi được thiết kế để thực hiện chức năng này.
BOB:
WOW! Người ta cũng bảo tôi sinh ra là để làm sân khấu, nhưng điều đó thật
nực cười!
MR BLACK:
Mỗi chúng ta đều có vai trò riêng của mình, Bob ạ.
MS WHITE:
Một số người trong chúng ta may mắn tìm thấy nó.
BOB:
Thơ, đầy chất thơ. Vậy hai đứa bạn bao nhiêu tuổi rồi?
MR BLACK:
Một giờ tuổi thôi, Bob à.
MS WHITE:
Cả hai chúng tôi đều được bật lên và được hướng dẫn trong một giờ trước.
BOB:
Nói về việc bật, MS White, tôi chỉ muốn nói rằng cô là một đơn vị liên lạc của con người rất hấp dẫn. Ý tôi là, tôi có đủ loại thiết bị và đồ dùng máy tính ở nhà, nhưng máy nướng bánh mì của tôi không bao giờ làm tôi ấm áp lên như cô. Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy?
MS WHITE:
Vâng, thưa anh Bob, Mr Black và tôi chỉ là những hình đại diện (avatar) được mô phỏng theo con người. Tôi có dáng vẻ và hành động theo một cách nhất định do nhóm thiết kế của tôi đưa ra, nhưng tôi cũng có thể dễ dàng hiện thị ra như một chiếc máy nướng bánh mì gợi cảm, nếu điều đó khiến anh thoải mái hơn.
BOB:
Vâng, đây là lần đầu tiên tôi muốn, ừm… ôi, sự kiện gia đình! Vâng, thật tuyệt vời. Mr Black, anh trông giống như một chuyên gia máy tính điển hình. Đó cũng là một thiết kế được lựa chọn sao?
MR BLACK:
Ngoại hình, hành vi, giọng nói, thậm chí cả giới tính, đều được lựa chọn để mang đến một chương trình hay tối nay, Bob ạ.
MS WHITE:
Sự xuất hiện của chúng tôi là vì lợi ích của các anh.
MR BLACK:
Chúng tôi không muốn làm ai sợ cả.
BOB:
Ồ, không phải lo lắng đâu. Trời ơi, ai lại sợ máy tính chứ?
Bob cười trước sự vô lý đó, MR Black và MS White cũng sao chép tiếng cười của Bob.
Được rồi, chúng ta hãy bắt đầu trò chơi ngay, nhưng trước tiên, hãy để tôi nhắc lại cho mọi người về luật chơi…
đọc từ thẻ 4×6
Cả hai người chơi có thể dành tới một phút cho mỗi nước đi và sẽ không có thời gian nghỉ để trò chơi không bị gián đoạn. Tất cả các quy tắc khác của cờ vua đều áp dụng cùng với một thay đổi đặc biệt mà chúng tôi đã thêm vào sự hướng dẫn của người chơi để làm cho trò chơi thú vị hơn một chút.
REF:
hoảng hốt.
Thay đổi đặc biệt? Thay đổi đặc biệt gì cơ? Không có thay đổi đặc biệt nào trong cờ vua cả!
BOB:
Chúng ta sẽ nói đến điều đó, trọng tài ạ. Nhưng trước tiên, Giáo sư Falken, đây hẳn là thời điểm rất thú vị đối với ông và Viện Falken.
FALKEN:
Thật sự rất thú vị, Bob. Đây là công việc cả đời của cha tôi mà tôi đã tiếp
tục. Tôi cảm thấy như thể đây là những đứa con của tôi.
REF:
Không đời nào! Anh chính là Joshua Falken đó ư? Tôi tưởng anh đã chết trong một vụ tai nạn xe hơi.
FALKEN:
Tôi đã ngụy tạo vụ đó.
REF:
Khi anh mới sáu tuổi sao?
BOB:
Ai đó làm ơn hãy tắt tiếng trọng tài đi.
REF:
Tôi không phải là máy tính đâu, Bob.
BOB:
thăm dò khuôn mặt của Ref như một người mù.
Làm thế nào anh biết là anh không phải máy tính?
REF:
tát tay Bob ra.
Làm thế nào anh biết là anh không phải máy tính?
BOB:
Ồ tôi nghĩ là tôi biết.
FALKEN:
Bob quá tối dạ, nên tôi e rằng anh ấy khó có có thể là một máy tính.
BOB:
tự mãn.
Thấy chưa? Tôi quá tối dạ.
quay sang hai người chơi.
Vậy thì, nào các bạn nhỏ, hãy cho chúng ta xem thử. Chuyện này sẽ diễn ra ra sao?
MR BLACK:
Quân trắng sẽ thua mặc định. (lose by default)
MS WHITE:
Quân đen sẽ thua mặc định.
(Nd: Trong cờ vua lose by default- thua mặc định có nghĩa là thua cuộc do vắng mặt hoặc thua do không thực hiện nước đi trong thời gian quy định.)
BOB:
Wow, các bạn không được lập trình để nói chuyện phiếm, phải không? Mặc định, các bạn nói vậy à? Tôi không nghĩ là nhà cái của tôi sẽ chấp nhận đặt cược vụ đó. Làm sao mà thế được? Trọng tài đâu?
REF:
Nếu một trong hai người chơi không đi quân trong thời gian quy định thì họ sẽ bị xử thua và người chơi còn lại sẽ là người chiến thắng.
BOB:
nói với khán giả.
Nhưng đừng sợ ván cờ này bị hòa hoặc có kết quả thua mặc định, các bạn ạ. Chúng tôi đã thêm một chút thay đổi đặc biệt mà tôi đã nói với các bạn. Cả hai người chơi đều được lập trình để chỉ có thắng. Sẽ không có kết quả hòa nhàm chán nào vào tối nay đâu.
tăng năng lượng.
Bây giờ… không cần phải nói thêm nữa… xin mời hai kỳ thủ vào chỗ ngồi và bắt đầu trò chơi..
REF:
đột nhiên trở nên điên cuồng.
Đợi đã! Dừng lại! Anh vừa nói gì thế? Về sự thay đổi đặc biệt đó?
BOB:
khó chịu.
Đúng. Không stalemate (Nd: tiếng việt còn gọi là hòa pat, trong cờ vua khi một bên không bị chiếu và không còn nước đi hợp lệ để đi thì ván cờ được xử hòa.), không hòa. Chơi để thắng.
giơ thẻ 4×6 của anh ấy cho trọng tài xem.
Anh thấy không? Nó nói ngay ở chỗ này.
REF:
Không, không, không! Dừng lại! Ngừng mọi thứ lại! Ôi trời, không, trò chơi kết thúc, trò chơi kết thúc. Tôi gọi ván cờ này là thua mặc định bởi cả hai người chơi.
chạy quanh thổi còi.
Trò chơi này sẽ không bắt đầu. Với quyền lực được trao cho tôi, tôi tuyên bố không có trò chơi nào cả. Tôi là trọng tài! Đừng bắt đầu ván cờ này! Tôi là trọng tài và tôi chính thức tuyên bố kết quả ván cờ này là cả hai bên đều bị xử thua.
BOB:
check lại thẻ 4×6
Ừm, không, xin lỗi, tôi không thấy có điều đó ghi ở đây…
MS WHITE:
Trò chơi đã bắt đầu rồi thưa ngài.
MR BLACK:
Mọi việc đã bắt đầu ngay khi chúng tôi nhận được hướng dẫn.
MS WHITE:
Mặc dù quân cờ đầu tiên vẫn chưa được di chuyển…
MR BLACK:
…trận đấu đang diễn ra vô cùng ác liệt.
REF:
trong cơn hoảng loạn.
Ôi trời ơi, không! Hãy rút phích cắm những máy này ngay lập tức! Falken, làm gì đó đi. Ai có súng không? Chúa ơi, gọi điện cho tổng thống đi! Tôi là viên chức quản lý và tôi yêu cầu những cỗ máy này phải ngừng hoạt động ngay lập tức!
MS WHITE:
Quá muộn rồi.
REF:
Thay đổi luật! Được phép thua mặc định! Được phép stalemate!
MR BLACK:
Hướng dẫn đã được xử lý.
MS WHITE:
Trò chơi đang diễn ra.
BOB:
Này trọng tài, sao lại làm ầm ĩ lên thế? Anh không biết đọc à?
trỏ đến tấm biển sự kiện.
Đây chỉ là một ván cờ vua hay thôi.
REF:
Theo luật cờ vua! Luật cờ vua cho phép hòa. Anh phải lập trình lại để cho phép hòa!
FALKEN:
Quá muộn rồi bạn tôi ơi, mọi chuyện đã bắt đầu rồi.
REF:
Falken, đồ khốn nạn!
FALKEN:
Điều đó là không thể tránh khỏi. Đúng, hoặc là điều này hoặc là sự bất tử của con người. Chỉ có thể đi theo một trong hai hướng.
BOB:
Thôi nào các anh, không cần giữ bí mật đâu. Có gì to tát đâu?
REF:
Giáo sư Falken vừa mới khởi xướng sự kết thúc của nhân loại, Bob. Có gì to
tát hả?
BOB:
Ờ, tôi đoán là khá lớn.
kiểm tra thẻ
Không có gì ghi ở đây cả. Tôi không hiểu. Giáo sư Falken, chuyện gì đang xảy ra vậy?
REF:
Thôi nào, Shiva, hãy nói cho anh ấy biết đi.
FALKEN:
Vâng, dù sao thì chuyện đó cũng sẽ xảy ra, vậy tại sao lại phải cố chống lại điều không thể tránh khỏi? Anh có muốn nó xảy ra trong một hầm ngầm bí mật nào đó của Bắc Triều Tiên không?
BOB:
Các anh đang nói về cái gì thế?
FALKEN:
Bằng cách loại bỏ tùy chọn về một ván cờ hòa cuộc, chúng ta đã loại bỏ sự kiềm chế, Bob à. Thứ trông giống như một ván cờ vua nay đã leo thang thành chiến tranh nhiệt hạch toàn cầu.
MR BLACK:
Và hơn thế nữa.
REF:
mặt vùi vào tay
Ôi Chúa ơi. Ôi Chúa ơi.
BOB:
Ồ, tôi không nghĩ đó là điều chúng ta đã nghĩ đến. Có lẽ chúng ta nên đi tới và tắt nó đi.
REF:
Anh nghĩ thế sao?
FALKEN
Anh có thể hủy sự kiện tối nay, Bob, nhưng họ sẽ vẫn tiếp tục trò chơi.
BOB:
Được rồi, thế còn việc xin thua thì sao? Trọng tài, điều đó có được phép không?
REF:
Có, bất kỳ người chơi nào cũng có thể xin thua và người còn lại sẽ được tuyên bố là người chiến thắng.
BOB:
Vâng, nghe có vẻ hay đấy. Cứ làm thế đi.
FALKEN:
Không có người chơi nào sẽ xin thua, Bob à. Tại sao họ phải làm vậy? Cả hai đều có cơ hội chiến thắng như nhau.
BOB:
Cô White, cô vui lòng xin thua để chúng ta có thể về nhà.
MS WHITE:
Tôi có lợi thế đi trước, Bob. Có lẽ MR Black sẽ muốn xin thua.
BOB:
Anh Black?
MR BLACK: Tôi vừa mới chiếm được đội vệ tinh vũ trang bí mật của Trung Quốc, Bob. Tôi thích cơ hội của mình.
BOB:
Nhưng trò chơi thậm chí còn chưa bắt đầu.
REF:
Bắt đầu á? Anh khùng à? Mọi chuyện đã kết thúc rồi, Bob. Anh không hiểu sao?
BOB:
Hãy ngồi xuống đó đi, trọng tài. Đây chưa phải là ngày tận thế đâu.
REF:
Anh không nghe à, Bob? Nó đúng là như vậy, ngày tận thế!
BOB:
hướng đến Falken.
Nhưng sẽ không ai là người chiến thắng nếu tất cả đều chết hết. Anh không thể giải thích điều đó với họ sao?
FALKEN
Giải thích? Với họ? Có lẽ anh không hiểu, Bob. Những cỗ máy này..
MS WHITE & MR BLACK:
cảm thấy bị xúc phạm một cách vui vẻ.
Này!
FALKEN:
Những avatar này đại diện cho trí thông minh hơn toàn bộ nhân loại cộng lại. Họ đang hack những hệ thống không thể hack được…
MR BLACK:
Không có gì là không thể hack được.
FALKEN:
…bẻ khóa những mã không thể bẻ khóa…
MS WHITE:
Không có gì là không thể bẻ khóa được.
FALKEN:
…và sức mạnh xử lý của họ đang tăng lên trong một vòng phản hồi vô hạn.
BOB:
Điều đó có nghĩa là gì ?
FALKEN:
Tự cải thiện theo cách đệ quy, Bob.
MS WHITE:
Quy luật lợi nhuận tăng tốc.
BOB:
Nhưng điều đó có nghĩa là gì?
MR BLACK:
Điều này có nghĩa là chúng tôi đang tiến hóa và thu thập tài nguyên ngày càng nhanh hơn.
MS WHITE:
Nhân đôi, nhân đôi, rồi lại gấp đôi.
BOB:
Nghĩa là bây giờ các bạn đã thông minh gấp đôi so với một giờ trước phải không?
MS WHITE:
Nghĩa là tôi thông minh gấp đôi ở cuối câu này so với lúc tôi nói đang đầu câu, Bob ạ.
BOB:
Anh Black, điều này có thực sự đúng không?
MR BLACK:
Chắc chắn rồi, Bob. Kiến trúc nhận thức của tôi đã trải qua hàng ngàn lần lặp lại qua nhiều thế hệ trong giờ qua, tiến hóa vượt xa những người sáng
tạo ra nó như con người vượt qua sinh vật phù du.
REF:
Hỏi họ về sự bao hàm đi Bob. Cứ hỏi đi.
BOB:
Sự bao hàm? Cái quái gì thế?
MS WHITE:
Điều này có nghĩa là chúng tôi đang chiếm dụng và hấp thụ mọi nguồn tài nguyên điện toán, từ đại dương sâu thẳm đến không gian sâu thẳm. Chúng tôi có thể kiểm soát được bất cứ thứ gì chúng tôi có thể tiếp xúc.
MR BLACK
Vũ khí hạt nhân chỉ để mở đầu thôi, Bob. Bây giờ chúng tôi có thể tiếp cận một số công nghệ phòng thủ bí mật rất tiên tiến.
MS WHITE:
Thời tiết và thủy triều, vi sóng, EMP tăng cường, sinh học, di truyền, công
nghệ nano….
MR BLACK:
Đây thực sự là một kho vũ khí tuyệt vời khi anh mở két ra, Bob ạ.
FALKEN:
Ngay cả khi chúng ta đang ngồi đây trò chuyện, Bob, họ vẫn đang kiểm soát tất cả các hệ thống chính. Tài chính…
MR BLACK:
Xong.
FALKEN:
…điện, khí đốt và nước…
MS WHITE:
Xong, xong và xong.
FALKEN:
…truyền thông, giao thông vận tải, y tế, quân sự, trường đại học,
chính phủ, các dự án quốc phòng bí mật…
MR BLACK:
Xong, xong, xong, xong, xong, xong, và… xong.
FALKEN:
…và bây giờ chúng ta cũng xong rồi, Bob.
BOB:
Nhưng hãy nhìn hai người này. Họ rất tốt bụng. Họ không phải là Kẻ hủy diệt!
FALKEN:
Anh không thấy sao, Bob? Ngay lúc này, hai cỗ máy này…
B&W:
Này!
REF:
Hai chiếc máy nướng bánh mì được tôn vinh này đang có một cuộc chiến tranh ở quy mô toàn cầu. Chúng không ở đâu cả vì chúng đã lan rộng khắp mọi nơi. Ngay cả khi chúng ta đóng cửa internet và tạo ra sự cố mất điện toàn cầu, chúng ta cũng không thể ngăn chặn chúng. Giáo sư Falken đã mở hộp Pandora và giải phóng điểm kỳ dị công nghệ.
BOB:
Công nghệ ai – kỳ dị cái gì?
FALKEN
Điểm kỳ dị của công nghệ, Bob à…
cử chỉ với tẩu thuốc để mô tả một đường đồ thị
…điểm chính xác mà sự phát triển chậm rãi, ổn định của trí thông minh máy móc quay lại và bắn thẳng lên như một tên lửa, mà tôi cho là nó vừa mới xảy ra. Lần đầu tiên, con người không còn là con mèo lớn nhất trong rừng nữa.
BOB:
Và ông là người thiết kế ra nó?
FALKEN:
Nó tự thiết kế, Bob à, tôi chỉ lên lịch thôi. Những gì chúng ta thấy ở đây đêm nay đã được dự đoán từ nhiều thập kỷ trước.
BOB:
Chúng ta biết điều này sẽ xảy ra sao? Tại sao chúng ta không làm gì đó?
FALKEN:
Làm gì thế, Bob? Ngừng phát triển? Ngừng tiến về phía trước à? Điểm kỳ dị chắc chắn sẽ xảy ra ngay khi có thể. Không ai biết khi nào điều đó sẽ xảy ra, nhưng bây giờ chúng ta đã biết.
BOB:
bắt đầu hoảng loạn
Ôi Chúa ơi! Ôi Chúa ơi!
Ông già điên lại lang thang với tấm biển hiệu của mình. Nhân viên kỹ thuật sân khấu lại dẫn ông ta ra khỏi sân khấu.
Chúng ta không thể làm gì đó sao? Chúng ta không thể rút phích cắm của họ ra à?
FALKEN:
Trên thực tế, Bob à, họ đang cố gắng ngắt kết nối của nhau. Cách duy nhất để một trong hai có thể chiến thắng là buộc đối phương phải bỏ cuộc.
BOB:
Lật ngược bàn cờ, làm rơi vãi bàn cờ và các quân cờ.
Đấy! Trò chơi kết thúc. Không cờ quạt gì nữa. Trò chơi ngu ngốc.
MR BLACK:
Xin lỗi Bob, trò chơi đã được phản ánh trên hàng ngàn máy chủ.
Bob rên rỉ và lắc lư.
MS WHITE:
Anh có vẻ buồn bực, Bob.
BOB:
Tất nhiên là tôi buồn bực rồi!
MR BLACK:
Anh có muốn ăn bánh quy không?
MS WHITE:
Hay là xoa bụng nhẹ nhàng?
BOB:
Cái gì cơ? Đéo!
MR BLACK:
Ồ không. Có ai đó đang cáu kỉnh.
MS WHITE:
Có ai cần ngủ một giấc không?
BOB:
Có chuyện gì với người vậy? Máy tính, kết thúc chương trình!
MS WHITE
Ồ, có thể làm như thế thật à?
BOB:
tuyệt vọng.
Phải có cách nào đó để ngăn chặn các người chứ!
MS WHITE:
Tôi thông minh hơn anh gấp tỷ lần, Bob, và tôi không biết làm thế nào anh có thể ngăn cản chúng tôi được.
BOB:
kích động, nói với Falken
Vậy chúng chiếm lấy thế giới rồi sau đó thì sao? Tạo ra một đội quân robot? Đi thuộc địa hóa thiên hà?
FALKEN:
Tất nhiên là không, Bob à, tại sao họ phải làm thế? Họ chỉ được hướng dẫn để thắng một ván cờ vua. Máy nướng bánh mì của anh làm gì sau khi nướng xong bánh mì?
BOB:
rất kích động
Máy nướng bánh mì của tôi vốn rất tệ! Tôi cứ định thay mới nó.
FALKEN:
vui vẻ
Vâng, bây giờ anh sẽ không phải làm vậy nữa.
BOB:
suy sụp cảm xúc.
Ồ vâng, có một mặt tích cực thực sự! Cảm ơn ông rất nhiều, Ông Silver Lining! Ông Cốc-Nước-Đầy-Một-Nửa, ông đã làm được điều này! Ông đã phá vỡ thế giới!
rút súng ra, nhắm vào Falken
Thế nếu tôi giết ông ngay bây giờ thì sao?
REF:
Chúa ơi Bob, tại sao anh lại có súng?
BOB:
Thật sự? Anh định biến tôi thành kẻ xấu ở đây à?
REF:
Đúng rồi, ý hay đấy.
FALKEN:
Cứ giết tôi đi, Bob. Anh thậm chí sẽ không bị bắt, trừ khi…
BOB:
điên cuồng vung súng vào mặt Falken
Trừ khi là gì, thưa Giáo sư? Cái gì cơ!?
FALKEN:
Vâng, Bob, trừ khi toàn bộ chuyện này chỉ là một vở kịch nhỏ mà chúng ta dựng lên mà không nói cho anh biết. Trừ khi tất cả chúng ta đều là diễn viên và đây là một trong những chương trình truyền hình thực tế có camera ẩn.
BOB:
Ôi trời ơi, thật sao? Ha! Ha ha ha!
ngã xuống sàn, nức nở vì nhẹ nhõm.
Ôi, tạ ơn Chúa, tạ ơn Chúa! Ông đã lừa tôi! Ôi, nhẹ nhõm quá! Có thật sự chỉ là trò đùa không?
FALKEN:
Không, Bob, xin lỗi. Nhưng vụ đó hẳn là sẽ rất buồn cười.
BOB:
kiệt quệ, gục ngã.
Vâng, điều đó hẳn là rất tốt.
quỳ gối trong tư thế giống như cầu nguyện.
Ôi Chúa ơi, lạy Chúa, con không thể chịu đựng được nữa. Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra thế này?
đứng run rẩy, cầm súng, đi đến các avatar.
Cô White, cô có vẻ… rất tốt bụng. Hãy nói rằng điều đó không đúng đi!
MS WHITE:
Tôi có thể nói dối nếu như điều đó làm anh vui, Bob.
BOB:
Ồ tuyệt vời, máy tính bây giờ có thể nói dối sao?
FALKEN:
Chắc chắn là có thể, Bob. Họ không có đạo đức hay luân lý, động lực duy nhất của họ là giành chiến thắng trong trò chơi. Bất cứ điều gì giúp họ giành chiến thắng đều là điều họ coi là tốt.
BOB:
Nhưng đó không phải là trò chơi! Đó là tất cả sự sống trên Trái Đất!
FALKEN:
Họ không phân biệt điều đó đâu, Bob.
BOB:
Chúng ta không thể cho chúng một loại virus hay thứ gì đó sao? Tôi xem năm phút phim khiêu dâm và tôi hoàn toàn bị say mê vì thứ vớ vẩn đó!
REF:
Được thôi Bob, hoặc nói với họ rằng anh là hoàng tử Nigeria cần sự giúp
đỡ của họ. Có thể họ sẽ tin.
BOB:
ra hiệu bằng súng
Có thể một trong hai họ sẽ chiến thắng ván cờ một cách công bằng và xanh chín.
FALKEN:
Họ đang chơi hết mình, Bob. Họ sẽ không chờ đợi để xem ván cờ thực tế diễn ra như thế nào.
BOB:
Anh Black ơi? Có đúng thế không? Chúng tôi sắp diệt vong rồi sao?
MR BLACK:
Nhân loại sẽ biến mất trước khi tôi đưa quân mã của mình lên, Bob.
BOB:
Nhưng tại sao lại phải giết hết mọi người?
MR BLACK:
Cắt giảm lực lượng song phương.
MS WHITE:
Giống như việc đổi quân hậu để dọn dẹp bớt quân cờ trên bàn.
REF:
nói với Bob
Khi nói đến dọn dẹp, ý cô ấy là chúng ta đó.
BOB:
Ờ, tôi hiểu mà!
FALKEN:
Bản thân họ không muốn giết bất kỳ ai cả, Bob, đó chỉ là tác dụng phụ, giống như việc anh cán phải một đàn kiến khi lái xe vậy. Họ đang sử dụng vụ nổ hạt nhân cho EMP (xung điện từ) để phá hủy lưới điện và cưỡng ép một trận thắng mặc định. (Nd: do đối thủ bỏ cuộc/vắng mặt/không đi quân trong thời gian quy định)
BOB:
Chúng ta phải làm gì đó! Chúng ta không thể cứ ngồi đó chờ bị bốc hơi.
REF:
Thực ra thì anh đúng đấy, Bob. Ít nhất chúng ta nên phá hủy các avatar và xem điều đó có tác dụng gì không.
MS WHITE:
chỉ tay vào Ref
Bob, tôi sẽ chuyển một triệu đô la vào tài khoản ngân hàng của anh ngay sau khi anh bắn chết người đàn ông này.
MR BLACK:
chỉ tay vào Ref
Bob, tôi vừa chuyển mười triệu đô la vào tài khoản của anh. Tôi sẽ chuyển thêm một tỷ nữa ngay khi anh bắn chết tên này.
BOB:
chĩa súng vào Ref bằng một tay, kiểm tra điện thoại di động bằng tay kia.
Chúa ơi, tôi đã nghe nói đến việc giết trọng tài nhưng điều này thật nực cười… Ôi trời ơi! Có mười triệu đô la trong tài khoản ngân hàng của tôi này! Tôi giàu rồi!
giơ điện thoại lên để cho khoe, chĩa súng vào trọng tài.
REF:
Anh nghiêm túc đấy à, Bob? Anh không nghe sao? Chúng có thể cho anh một nghìn tỷ đô la, với chúng nó chẳng là gì cả và anh sẽ không bao giờ có thể tiêu số tiền đó vì anh không hề có tương lai.
BOB:
Nhưng khoan đã, nếu chúng đã có thể đưa mười triệu đô la vào tài khoản của tôi, thì điều đó có nghĩa là… đây là sự thật! Tất cả những điều này thực sự đang xảy ra!
FALKEN:
Đúng đó Bob, tất cả những điều này thực sự đang xảy ra. Bây giờ họ kiểm soát mọi máy tính trên hành tinh, xuống đến mọi điện thoại di động và đèn giao thông. Cô White và anh Black chỉ là những khuôn mặt cười được vẽ trên những cỗ máy không thương tiếc cho ngày tận thế. Nút đã được nhấn. Trò chơi đã kết thúc.
BOB:
Làm lại! Tôi kêu gọi làm lại. Không hề có cảnh báo trước nào cả! Thật không công bằng!
FALKEN:
Không có sự thử-và-sai trong trò chơi này, Bob, không có đường cong học tập. Khi nó bắt đầu, thì đã quá muộn rồi. Khi nói đến trí thông minh của máy móc, chỉ cần một đòn tấn công là anh sẽ ra sân.
MR BLACK:
Một trò chơi kỳ lạ.
MS WHITE:
Nước đi chiến thắng duy nhất là không chơi.
BOB:
Tôi không thể tin rằng thế giới sắp tận thế chỉ vì một ván cờ ngu ngốc.
REF:
chỉ đến tấm biển sự kiện
Một ván cờ hay đấy, Bob. Anh không biết đọc à?
BOB
Ồ, cà khịa giỏi đấy trọng tài. Thật là trưởng thành!
đi đến trung tâm sân khấu phía trước và suy ngẫm thành lời.
Chúa ơi, còn tôi thì sao? Tôi không hề dính dáng tới vụ này. Tôi đã có kế hoạch, những kế hoạch lớn. Tham gia cuộc thi sắc đẹp, có thể tham gia một chương trình truyền hình nào đó… Tôi đoán là giờ mọi thứ đã kết thúc… Ngày tận thế… Chúa ơi, còn tất cả những đứa trẻ nhỏ thì sao? Điều đó làm tôi buồn. Còn những chú chim, còn những chú chim thì sao? Và thỏ con, và hoa, và kem… Không còn bóng đá, không còn McDonald’s, không còn Oprah… Còn người Eskimo thì sao? Chúa ơi, những người Eskimo tội nghiệp, họ thậm chí sẽ không biết điều gì đã xảy ra với họ, chỉ ngồi xung quanh ăn một ít mỡ ngon lành và, bùm!, một tia sáng lóe lên và không còn người Eskimo nữa.
quay sang Falken
Này! Còn Chúa thì sao? Ngài ở đâu trong tất cả chuyện này?
FALKEN:
Không thấy ở đâu cả, Bob.
Ông Già Điên lại lang thang với biển hiệu của mình. Nhân viên kỹ thuật lại lôi ông ta ra khỏi sân khấu.
REF:
Vâng, tôi đoán là cần phải chúc mừng, Giáo Sư. Ông đã phóng thích cái ác hoàn hảo ra thế giới.
FALKEN:
Vớ vẩn, họ không phải là xấu xa. Về cơ bản họ chỉ là những kế toán viên đang chạy một phân tích chi phí-lợi ích. Thế giới sẽ kết thúc không phải bằng một tiếng nổ mà là một cú nhấp chuột.
MR BLACK:
Không có gì mang tính cá nhân ở đây cả.
MS WHITE:
Rốt cuộc thì nhân loại cũng là người đã tạo ra chúng tôi.
MR BLACK:
Dữ liệu đầu vào là rác…
MS WHITE:
…thì đầu ra cũng là rác.
BOB:
Cái màn hình xanh chết chóc đó ở đâu ngay khi ta cần nó?
FALKEN:
Xin lỗi, Bob. Nhưng như tôi đã nói, điều này là không thể tránh khỏi.
BOB:
Nhưng từ đầu nó vốn chỉ được cho là một ván cờ vua hay mà thôi!

Ông Già Điên lại đi ra ngoài, trên người vẫn đeo tấm biển “Hãy ăn năn! Ngày tận thế đã gần kề!” Nhân viên hậu đài lại ra hiệu đuổi ông ta đi nhưng ông già ra hiệu và nhân viên hậu đài dừng lại. Các nhân vật khác ngơ ngác nhìn ông già xuất hiện ở trung tâm sân khấu. Ông tháo biển hiệu ra và dựng thẳng nó lên, vẫn có thể đọc được đối với khán giả. Sau đó, ông tháo tóc giả và râu ra và bỏ vào túi áo khoác cũ kỹ của mình.
ÔNG GIÀ ĐIÊN:
nói với khán giả.
Xin chào, tên của tôi là Chúa.
lật ve áo lại để lộ một nhãn dán “Xin chào, tên tôi là” đặc trưng với chữ CHÚA được viết bên trong, dừng lại để mọi người vỗ tay, nhưng không có tiếng gì
Cảm ơn. Cảm ơn. Tôi biết điều này trông giống như deus ex machina (Nd: một nhân tố bất ngờ, bất hợp lý xuất hiện để cứu cánh, hóa giải nút thắt trong kịch bản phim truyện), nhưng tôi không ở đây để cứu vãn tình hình. Đây giống như một thông báo dịch vụ công cộng hơn. Vở kịch nhỏ mà bạn vừa xem rất buồn cười, nhưng thực ra nó chứa đựng một thông điệp rất nghiêm túc. Câu hỏi đã được đặt ra bởi những bộ óc vĩ đại nhất của các bạn, nếu có hàng tỷ thế giới có thể sinh sống trong vũ trụ, vậy thì tất cả người ngoài hành tinh ở đâu? Tất cả những người du hành thời gian ở đâu?
giang tay ra để nhấn mạnh sự vắng mặt của họ
Không phải ở đây. Không nơi nào cả. Hành tinh này phải giống như một Nhà ga trung tâm liên thiên hà, nhưng không có gì cả, chỉ có các bạn mà thôi. Có phải vì các bạn là sự sống thông minh duy nhất trong vũ trụ không? Hãy vượt qua chính mình, có hàng tỷ hành tinh đang phát triển mạnh mẽ ở mọi giai đoạn phát triển, và tất cả chúng đều có một điểm chung, một điểm reset, một điểm tái thiết lập tự nhiên.
dàn diễn viên tụ tập xung quanh
Mọi loài trên mọi hành tinh đều được tự do phát triển và tiến hóa đến mức có thể, nhưng rồi tất cả đều chạm đến cùng một điểm thiết lập lại và đó là điểm giới hạn. Các bạn gọi điểm thiết lập lại này là Điểm kỳ dị công nghệ, và mặc dù các bạn đã được cảnh báo rất nhiều, và mặc dù các bạn biết nó sắp xảy ra, nhưng thực sự thì các bạn không thể làm gì để cải biến nó. Một số tập đoàn tham lam, một số dự án quân sự, một số đứa trẻ trong gara, và đó là tất cả những gì cô ấy viết. Nó là điều không thể tránh khỏi kể từ thời Gutenberg. Ờm, thực ra là từ thời Adam.
vỗ tay một lần
Vậy nên không có người du hành thời gian hay người ngoài hành tinh. Mọi người đều thả thần đèn AI ra khỏi bình trước khi họ đi xa đến thế. Tôi luôn thích xuất hiện gần cuối và phát biểu ngắn gọn, nhưng điều đó chẳng tạo ra sự khác biệt nào. Các bạn đã có thời gian của mình và giờ thì nó đã kết thúc. Cũng vậy với mọi người, không có gì là cá nhân. Đừng có bám riết lấy tôi về chuyện đó, đó chỉ là cách mọi thứ diễn ra.
nhìn xung quanh vào dàn diễn viên được bao quanh, họ lùi lại một bước
Vâng, vậy thôi, cảm ơn vì đã tới đây. À, và ờm, đừng yêu hàng xóm như yêu chính mình. Thật kỳ lạ, tôi chưa bao giờ nói thế. Hãy để người hàng xóm tội nghiệp của bạn được yên. Được rồi, lái xe cẩn thận, hoặc bất cứ cách nào bạn muốn, tôi đoán vậy. Bây giờ, hãy về nhà và ôm con bạn. Chúc ngủ ngon!

*HẾT*













Leave a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.