Khi còn nhỏ tôi vẫn thường ngắm nhìn những đám mây trên bầu trời, cảm thấy chúng thật đẹp và vĩ đại, thật ngưỡng mộ chúng vì có thể bay thỏa thích cùng gió, có thể đến và đi không cần lo âu điều gì. Đôi lúc mây hình thành những hình thù thú vị, tùy lúc chúng có các màu sắc khác nhau.
Bây giờ tôi đã khôn ngoan hơn, không còn ngây thơ nữa. Tôi ngắm nhìn những đám mây vào ngưỡng mộ. Ngưỡng mộ cái ý thức đang cho phép tôi thưởng thức những đám mây này. Cái ý thức đã hình thành đủ hình thái đối tượng và màu sắc khác nhau và cho phép chính nó tự thưởng thức bản thân theo cách đó.Có lẽ không bao giờ tôi có thể hết ngưỡng mộ và thán phục cơ chế kỳ diệu này.