Đã bao giờ bạn từng nghe một ca khúc nhiều đến nỗi nó ám ảnh vào trong tâm trí bạn, nó không ngừng vang lên trong đầu bạn một cách không kiểm soát? Nó chứng tỏ rằng những tiếng ồn trong tâm trí không phải do bạn tạo ra mà nó được phóng chiếu lên bạn bởi tác nhân bên ngoài. Ngay khi bạn đọc những dòng chữ này, những từ ngữ đang vang lên trong đầu bạn cũng là do tôi đang phóng chiếu lên tâm trí bạn.
Bạn nghĩ rằng mình có thể kiểm soát được tâm trí nhưng nếu tôi đố bạn không được nghĩ đến một con voi, tất cả các bạn sẽ đều thất bại. Vì điều đầu tiên các bạn nghĩ tới sau đó sẽ là con voi. (Trừ khi bạn không biết, không có khái niệm gì về con voi.)
Bạn thấy đó, những suy nghĩ tưởng chừng như là rất mật thiết, rất là “của bạn” thực chất không liên quan đến bạn. Tại sao quá quan tâm đến những suy nghĩ trong đầu.Hãy hình dung những suy nghĩ như những đám mây, còn bạn là một bầu trời bất tận và thuần khiết. Những đám mây đến và đi, có lúc thưa, có lúc dày, có lúc hình thành những hình dáng đặc biệt, có lúc trời quang, có lúc mây che kín bầu trời. Nhưng bầu trời hoàn toàn không thể bị những đám mây đó tác động hay ảnh hưởng một chút nào.
Trong thiền tông có một câu nói rất hay: “Những tiếng ồn trong tâm trí không thể làm phiền đến bạn nếu như bạn không làm phiền đến chúng.”