Chúng ta thường chỉ hiểu ta là cơ thể và tinh thần của chúng ta, chúng ta phải điều tra, để biết bản thân mình. Phần lớn thời gian chúng ta sống trong phản ứng và tái phản ứng, ví dụ, khi chúng ta phản ứng trong cơn tức giận, chúng ta cũng có thểContinue reading “Chương 1”
Author Archives: admin
1. Lời tựa
Một số bạn đọc cuốn sách này có thể có cảm giác dèjâ-vu (Nd: đã từng gặp ở đâu đó) ở một vài chỗ. Điều này là do một tác phẩm trước đó có tên là Neither This Nor That I Am (Watkins 1981) đã được chỉnh sửa và dệt lại hoàn toàn vào cácContinue reading “1. Lời tựa”
Ngắm nhìn và ngưỡng mộ
Khi còn nhỏ tôi vẫn thường ngắm nhìn những đám mây trên bầu trời, cảm thấy chúng thật đẹp và vĩ đại, thật ngưỡng mộ chúng vì có thể bay thỏa thích cùng gió, có thể đến và đi không cần lo âu điều gì. Đôi lúc mây hình thành những hình thù thú vị,Continue reading “Ngắm nhìn và ngưỡng mộ”
Làm thầy và viết?
Chúng ta có thể đọc được vô số các bài viết từ những người được coi là thầy, hay những người chỉ dẫn tâm linh tràn lan trên các mạng xã hội hiện nay. Một số người trong họ là có tri thức thực sự và hứng thú truyền dạy, một số người copy lạiContinue reading “Làm thầy và viết?”
Đạo sinh Nhất
Trong Đạo Đức Kinh của Lão Tử có một câu rất nổi tiếng về là: “Đạo sinh nhất, Nhất sinh nhị, Nhị sinh tam, tam sinh vạn vật. Trong vạn vật không có vật nào không cõng Âm và ôm Dương. Ở giữa là nguyên khí dung hòa.” (Chương 42). Câu này dường như môContinue reading “Đạo sinh Nhất”
Ấn tượng về A course in Miracles
A course in Miracles là cuốn sách có nhiều giá trị tuy việc trình bày ý tưởng có hơi rườm rà. Nhiều năm trước đọc nó, tôi ấn tượng nhất với câu: “Nothing real can be threatened. Nothing unreal exists. Herein lies the peace of God.” Tạm dịch: Cái Thực thì không thể bị đeContinue reading “Ấn tượng về A course in Miracles”
Kết
Giác ngộ tâm linh là thứ khốn kiếp nhất. Nó là, theo đúng nghĩa đen, tự đánh bại bản thân. Nó là một cuộc chiến ta tiến hành trên bản thân chúng ta. Chân lý là một mục tiêu đầy thử thách độc nhất bởi vì chính cái thứ đang muốn nó lại là thứContinue reading “Kết”
37. Tại sao không?
Giác ngộ tâm linh ngồi ngay cạnh một hộp sữa giấy trống rỗngtrên một khay đựng đồ ăn trưa màu cam tại một căng tin trường học.Nó nằm ở trên đống cỏ trên một con mương bên cạnh một cái mũ rỉ sét.Nó nằm ở trên khuy áo cổ tay trái của một chiếc sơContinue reading “37. Tại sao không?”
36. Tôi không ăn nhãn cầu con người.
Hãy chết khi bạn còn sốngvà hãy trở nên chết tuyệt đối. Sau đó làm bất cứ điều gì bạn muốn:tất cả đều tốt. -Bunan- Tôi pha cà phê. Chúng tôi chuẩn bị một cái khay đựng cốc, kem và đường và một vài thứ đồ ngọt khác và mang trở lại ghế sofa ởContinue reading “36. Tôi không ăn nhãn cầu con người.”
35. Trong Phòng Bệnh của những Tâm Trí hoang tưởng.
Giường bên giường, đứa trẻ này tới đứa trẻ khác.Một số bình tĩnh, một số giãy giũa.Một số cười, một số than khóc.Gọi mẹ.Gọi Thượng Đế. Một đứa ngồi dậy, mở mắt, hỏi.Tôi đi tới chỗ nó, ngồi xuống, trả lời.Nó gật đầu, nằm lại xuống, lại biến mất. Tôi đã từng ở trên giườngContinue reading “35. Trong Phòng Bệnh của những Tâm Trí hoang tưởng.”
34. Mục đích của chuyến đi chính là chuyến đi.
Nhà kho của ta đã cháy hết sạch không còn gì,Giờ ta có thể nhìn thấy mặt trăng. – Đạo gia nói – Tôi đã có giao “bài tập” tiếp theo cho Jolene. Nó là một bài đơn giản. “Lần tiếp theo chúng tôi nói chuyện,” tôi đã bảo cô ấy, “hãy nói mà khôngContinue reading “34. Mục đích của chuyến đi chính là chuyến đi.”
33. Vô Ngã là Chân Ngã
Người mà có cái Đạo vận hành ở bên trong không trở ngạiKhông hề bận tâm về những danh lợi của chính anh taCũng không khinh thường những người bận tâm về điều đó. Anh ta không đấu tranh để kiếm tiềnVà cũng không sử dụng sự nghèo khổ làm đức hạnh. Anh ta điContinue reading “33. Vô Ngã là Chân Ngã”
32. Có ai có thể phán xét?
Hãy chỉ hiểu điều này:sự tự do tâm linh và hòa làm một với Đạo không phải là những món quà được ngẫu nhiên ban phát, mà nó là phần thưởng của sự chuyển hóa bản thân và tiến hóa bản thân một cách có ý thức. -Hóa Hồ Kinh- Tôi dành buổi sáng ngàyContinue reading “32. Có ai có thể phán xét?”
31. Trích đoạn chọn lọc từ bài thơ Song of Myself (Bài ca chính tôi) – Walt Whitman
Bạn có cho rằng một ngàn mẫu đất là nhiều?Bạn có cho rằng trái đất là to lớn?Bạn đã rèn luyện việc rất lâu cho việc đọc?Bạn đã cảm thấy tự hào khi hiểu ý nghĩa của những bài thơ? Hãy ngưng ngày và đêm này lại cùng với tôivà bạn sẽ sở hữu cộiContinue reading “31. Trích đoạn chọn lọc từ bài thơ Song of Myself (Bài ca chính tôi) – Walt Whitman”
30. Ngay cả thứ tồi tàn nhất cũng tỏa sáng
Những việc làm hằng ngày của tôi khá phổ thông,nhưng tôi hoàn toàn hòa nhịp với chúng. Tôi không nắm giữ thứ gì, không từ chối thứ gì;không có chướng ngại hay xung đột ở đâu. Ai quan tâm đến giàu sang danh vọng?Ngay cả những thứ tồi tàn nhất cũng tỏa sáng. Những thầnContinue reading “30. Ngay cả thứ tồi tàn nhất cũng tỏa sáng”
29. Phủ bằng nhiều lớp
Những quan niệm chỉ hữu dụng nhất khi phục vụ cho việc phủ nhận một quan niệm khác, giống như một cái gai dùng để gỡ bỏ một cái gai khác, rồi sẽ bị vứt đi. Ngôn từ và ngôn ngữ chỉ có thể xử lý với những quan niệm, và không thể tiếp cậnContinue reading “29. Phủ bằng nhiều lớp”
28. Những thứ thô thiển của con người.
Vũ trụ là sự nhất thể của vạn vật. Nếu một người nhận ra chân tướng của họ dưới sự nhất thể này, thì những bộ phận trên cơ thể của anh ta cũng chẳng khác nào một mớ bụi bặm, và sinh và tử, và bắt đầu và kết thúc, chỉ quấy nhiễu sựContinue reading “28. Những thứ thô thiển của con người.”
27. Có ai cho rằng được sinh ra là may mắn?
Có ai cho rằng được sinh ra là may mắn?Tôi sẽ vội thông báo cho anh ấy hoặc cô ấy rằng ta chỉ may mắn khi chết,và tôi biết điều đó. Tôi vượt qua cái chết bằng việc chết đi, và vượt qua sự sinh ra với đứa bé mới được gột rửa, và khôngContinue reading “27. Có ai cho rằng được sinh ra là may mắn?”
26. Quy tắc vàng
Con đường vĩ đại không có cánh cổng nàoHàng nghìn con đường đi vào nóKhi bạn đã đi qua vô môn quanBạn bước đi trong vũ trụ một mình-Mumon- Ngắm nhìn ngọn lửa làm tôi nhớ lại những ký ức khi tôi chỉ là một con người bình thường. Tôi nhớ thương người bạn nhậuContinue reading “26. Quy tắc vàng”
25. Thanh gươm bị thất sủng
Thanh gươm này là một công cụ xấu xí, dính đầy máu thịtKhông phải thanh dành cho thi đấu hay các nghi lễ,Không phải thanh dành cho các nhà sưu tầm treo trên tường,Không phải thanh để khoe lại với các cháu. Nó không có bao kiếm, không có dây tua trang trí,Người rèn kiếmContinue reading “25. Thanh gươm bị thất sủng”